Hoắc Vân Thành tức nghẹn,   bước  ngoài.
 Vừa mới  cửa thì va  Hoắc Thiến, trong khoảnh khắc đóng mở cửa, Hoắc Thiến cũng  thấy Thư Tình đang   giường.
 “Anh,  giờ    từ phòng Thư Tình  ?”
 Hoắc Vân Thành  thèm để ý, thẳng tiến  ngoài.
 Hoắc Thiến càng tò mò, “Chẳng lẽ từ tối qua   ở trong phòng cô ? Hai  làm gì thế?”
 Sáng sớm   Hoắc Thiến ầm ĩ, Thư Tình bực bội vuốt tóc,  dậy  phòng tắm sắp xếp  bản .
 Cô hiểu ,  rõ dáng vẻ tối qua chắc chắn  tệ, đến mức Hoắc Vân Thành  thấy, giờ chắc chắn    điểm yếu  của cô, nghĩ đến đó, Thư Tình trong lòng khó chịu.
 Nếu    lấy điểm yếu  để trêu chọc cô thì cô chẳng còn mặt mũi nào nữa.
 Tất cả là do Hạ Tinh Tinh, dám chơi khăm cô, cô nhất định  bỏ qua!
 Thư Tình thu dọn xong xuống phòng ăn, Hoắc Vân Thành  thấy cô, liền đặt đũa xuống,  dậy rời .
 Thư Tình  quen với thái độ đó của ,  để ý,  xuống ăn sáng.
 Sau chuyện tối qua cô  mệt, cần nạp năng lượng nên  ăn nhiều hơn một chút.
 Hoắc Thiến  nãy  dám làm lớn chuyện với Hoắc Vân Thành, giờ    , liền  sang chất vấn Thư Tình: “Em mới tới mấy ngày mà  quyến rũ  trai  ,  xem, hai   làm gì mà sáng nay    từ phòng em bước ?”
 Mẹ Hoắc cũng  thấy, theo đó mà hỏi: “Có chuyện đó ? Thư Tình, em rốt cuộc  làm gì? Còn hôm qua lâu như   về là  ?”
 Đứng  hai  chất vấn, Thư Tình  nhạt trong lòng, mép môi bật lên nụ  châm biếm: “Mọi  đều là  lớn , em với   ở một phòng, một nam một nữ trải qua một đêm,  thể làm gì chứ?”
 “Cô!” Hoắc Thiến giậm chân tức giận, “Cả ngày chỉ  quyến rũ đàn ông,    hổ!”
 “Xin cô giữ mồm giữ miệng.” Thư Tình cầm đũa, thanh lịch gắp một miếng thức ăn, “Em và vị hôn phu của em rõ ràng rành rành,   gọi là quyến rũ?”
 Hoắc Thiến  đáp trả đến mức câm nín, rơi đũa đặt bát xuống,   về phòng.
 Hai tay siết chặt thành nắm đấm, trong lòng  ganh tỵ  tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-hoac-van-thanh-thu-tinh-xgnl/chuong-15-co-chut-quen-quen.html.]
 Hoắc Vân Thành là  đàn ông tuyệt vời , tại    cưới cô gái quê mùa ?
 Cô – Thư Tình,    xứng!
 Ăn xong bữa sáng, Thư Tình định  làm thì tài xế tiến đến, “Tiểu thư Thư, thiếu gia dặn  đưa cô đến công ty.”
 Thư Tình khựng chân.
 Hoắc Vân Thành cho tài xế chở cô?
 Trời đất ơi!
 Thư Tình định  gì đó thì  Hoắc khẽ ho, mắng cô một cái   sang tài xế: “Tiểu Lý, đưa  đến trung tâm thương mại Paris.”
 “Phu nhân, thiếu gia bảo  đưa tiểu thư Thư.” Tài xế do dự  khó xử.
 “Cảm ơn, ông cứ chở phu nhân ,  tự  làm cũng .” Thư Tình   làm khó tài xế, mỉm  đáp.
 Cô bắt taxi thẳng đến tập đoàn Hoắc.
  giữa đường, Thư Tình  thấy một chú chó hoang đang chạy loạn trong làn xe  nguy hiểm.
 “Tài xế, làm ơn dừng xe.” Cô vội vàng xuống taxi, định chạy  ôm chú chó.
 Ông ngoại cô nuôi nhiều chó hoang, từ nhỏ cô  yêu thương chúng.
 Thư Tình tiến  gần chú chó, đột nhiên một chiếc xe thể thao màu đỏ lao thẳng về phía chú chó.
 Không !
 Xe sắp đ.â.m  chó !
 Cô  kịp suy nghĩ, lao nhanh đến ôm chặt chú chó  lòng.
 Tiếng phanh dài vang lên, xe thể thao suýt soát qua  cô, khi xe chạy ngang, ghế lái một  phụ nữ ăn mặc sành điệu thò đầu , lớn tiếng mắng: “Đồ điên! Biến xa !”
 Người phụ nữ đó… hình như  chút quen quen?