“Đã mười một giờ , Thư Tình vẫn  về, chẳng    chơi bời thế nào.”
 Hoắc Vân Thành thấy khát nước nên xuống  lấy nước uống thì  thấy lời của Hoắc Thiến.
 Mẹ Hoắc liền tiếp lời: “Con nhà quê mà ,  từng tiếp xúc thế giới bên ngoài, sống cũng bừa bộn, muộn thế   về chắc   chơi bời mất !”
 Hoắc Vân Thành  thấy kỳ lạ, nhưng nghĩ đến thái độ của cô  với  hôm qua thì cảm giác lạ  nhanh chóng biến mất.
 Dù  cô  làm gì cũng chẳng liên quan đến .
 Mẹ Hoắc cố ý  cho Hoắc Vân Thành : “Vân Thành, Thư Tình một  ăn chơi bừa bãi thì  , nhưng nếu chuyện đó lan  sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của , hiện tại   khá nhiều   cô  là vị hôn thê của  . Tôi nghĩ chuyện hôn sự  nên sớm hủy bỏ, để cô   về rời khỏi nhà chúng , chứ để cô  ở  thì chẳng  sẽ xảy  chuyện gì,  chừng đến lúc đó họ nhà họ Hoắc   chịu trách nhiệm thì chúng   thành kẻ ngốc .”
 Hoắc Vân Thành  lạnh lùng: “Ông nội  , ba tháng nữa  thể hủy hôn.”
 “Mà còn  đợi ba tháng nữa ?” Mẹ Hoắc hét lên, “Chỉ mấy ngày mà   chịu  nổi ,  nên bàn  với ông nội cho nhanh đuổi cô   .”
 “Vậy thì    với ông nội .” Hoắc Vân Thành liếc  một cái.
 Mẹ Hoắc lập tức im bặt,   chắc chắn sẽ  mắng.
 Hoắc Vân Thành  để ý nữa, lên lầu.
 Vào phòng làm việc, thấy điện thoại  bàn sáng đèn,  tin nhắn báo.
 Anh mở , thấy chỉ  hai chữ: “Cứu .”
 Thấy  lạ,  nghĩ chắc là trò đùa,  để ý, tiếp tục xử lý công việc cuối cùng, nhưng trong lòng vẫn bồn chồn khó chịu.
 ...
 Đã gần sáng, Hoắc Vân Thành  tắm xong   giường nhưng  buồn ngủ.
 Cô  vẫn  về, chẳng    ?
 Anh nhắm mắt , thôi kệ, cô     liên quan gì đến !
 Vài giây ,  trở , lý mà  cô  ở đây  quen ai khác,  nên  về.
 Nghĩ đến tin nhắn cầu cứu, đầu óc bỗng lóe lên ý nghĩ, Hoắc Vân Thành lục  đoạn chat với ông nội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-hoac-than-phan-cua-co-da-bi-lo-hoac-van-thanh-thu-tinh-xgnl/chuong-13-thu-tinh-di-dau-roi.html.]
 Lúc  ông nội  gửi cho   điện thoại của Thư Tình, nhưng   lưu  máy.
 Bây giờ mới nhận , tin nhắn cầu cứu  chính là do Thư Tình gửi.
 Cô  gặp nguy hiểm  ?
 Hoắc Vân Thành bật dậy, vội gọi  thì điện thoại báo tắt nguồn.
 Anh lập tức hoảng hốt,  thể nào  xảy  chuyện gì thật .
 Mặc đồ nhanh, Hoắc Vân Thành lao  ngoài,   xe, suy nghĩ một hồi,  chỉ  thể đến công ty thử vận may, ít nhất cũng hỏi bảo vệ xem khi nào thấy Thư Tình rời công ty.
 Đến công ty,  thấy cả tòa nhà tối om, hỏi bảo vệ thì  trả lời: “Đường điện  sự cố, sáng sớm sẽ   đến sửa,  ảnh hưởng đến giờ làm việc.”
 Khi hỏi về Thư Tình, bảo vệ ngơ ngác: “Tôi  thấy cô .”
 Hoắc Vân Thành cau mày: “Cô   đến làm ?”
 “Sáng thấy cô  tới , nhưng tan ca  thấy  .”
 Bảo vệ  chắc chắn: “Tôi chắc chắn   nhầm.”
 Gần đây Thư Tình là   nhiều  chú ý trong công ty, nếu cô   ngang qua bảo vệ thì  thể  thấy.
 Vậy là Thư Tình vẫn đang ở trong công ty? Vậy tại  cô  nhắn tin cầu cứu cho ?
 Bảo vệ nghĩ một hồi   tiếp: “À, hôm nay   vài  , thư ký trưởng giao cho cô   nhiều việc,  làm thêm giờ nhiều lắm,     cô  làm việc quá sức  ngủ quên ?”
 Không dám suy đoán nhiều, Hoắc Vân Thành chỉ  thể lên lầu xem thử, bảo vệ  theo để chiếu đèn.
 “Thư Tình?”
 “Thư Tình!”
 Anh gọi vài tiếng nhưng   ai trả lời.
 Đến bàn làm việc của Thư Tình, thấy túi xách vẫn còn để  bàn,  xuống thì thấy hai bàn chân.
 Hoắc Vân Thành vội quỳ xuống, đèn của bảo vệ cũng chiếu xuống.
 Dưới ánh đèn,  thấy Thư Tình co rúm  , mặt tái nhợt, cơ thể run rẩy