[Người ở cộng một, nếu một kẻ g.i.ế.c xét xử , với tư cách là thẩm phán viên, chúng đương nhiên yêu cầu cô bằng tiêu chuẩn cao, cô một chút tì vết!]
Và lúc , bên ký túc xá nam, Giang Bạch Kỳ đang bàn, ngón tay thon dài cầm chiếc tua vít nhỏ, siết chặt một con ốc vít bé xíu, một con muỗi máy móc nhỏ xảo thành.
Cậu mở máy tính điều khiển, cánh của con muỗi máy móc rung lên, từ bàn bay lên, bay ban công, xuyên qua gian giữa hai tòa chung cư nam và nữ, bay về phía chung cư của Tống Sư Yểu.
[??? Đó là thứ gì, hình như thứ gì đó bay qua?]
[Trời! Con muỗi to quá!]
[Hình như là máy móc?]
[Ơ???]
[Hình như là từ bên Giang Bạch Kỳ qua? Không là máy trộm gì đó chứ? Đáng ghét, tại góc của NPC!]
[Xuất hiện , hành vi phù hợp với khí chất âm u biến thái của Giang Bạch Kỳ!]
Khán giả thông qua góc của Thượng đế thể thấy những cảnh tượng trong gian mà NPC thật thấy . Rất nhiều đều thấy một con muỗi to bằng bàn tay bay qua trong bóng tối, đậu ngay bên ngoài lan can sân phơi, cột trụ che khuất.
Và Tống Sư Yểu vì câu hỏi của Minh Xu, đặt kính viễn vọng xuống.
“Chị đang xem một .”
Minh Xu: “Ai ạ?” Không chứ, cô ?? Tại thể thẳng thắn đang trộm một như ?
Tống Sư Yểu: “Không em xem qua ảnh trong phòng chị ?”
Minh Xu lập tức m.á.u đông , khuôn mặt dịu dàng của Tống Sư Yểu, vì tác động tâm lý mà đều cảm thấy như bao phủ bởi một màu sắc kinh dị. Cô, cô …
Tim Minh Xu đập dữ dội, cảm thấy tứ chi lạnh băng, biểu cảm cũng cứng đờ như trát một lớp xi măng, ngay cả giọng cũng thể phát .
Mẹ ơi, sợ, sợ quá!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ba-dao-qua-xin-nhan-mot-lay-cua-chung-toi/chuong-80.html.]
Tống Sư Yểu nghiêng đầu: "Vậy tại em phòng chị?”
“Em, em… Xin , em quá tò mò, nhất thời kìm nên… Em, em… Thật em một căn bệnh là phòng khác một vòng là sẽ chết, , …” Minh Xu năng lộn xộn.
Tống Sư Yểu thấy cô như , ngược chút bất đắc dĩ: “Không cần sợ hãi như , chị cũng sẽ làm gì em .”
Truyện được edit bởi Mèo Ghiền Truyện, vui lòng liên hệ fanpapge nếu gặp vấn đề gì nhé ạ
Minh Xu một chút cũng thể thả lỏng, trong đầu hiện lên các đoạn phim kinh dị. cô sợ một lúc, chút bình tĩnh . Bình tĩnh, bình tĩnh, cần sợ, đây là thế giới ảo, cô cũng sẽ thật sự giết! Nhiều lắm là trở thế giới thực thôi! Nếu Tống Sư Yểu , cô nhất định hỏi cho rõ ràng, nếu uổng công quá!
Minh Xu: “Xin , em là vì quá tò mò về chị, đây là một thói quen , em nhất định sẽ sửa! Em cũng cố ý thấy những tấm ảnh đó…”
Tống Sư Yểu trông vẻ cũng đặc biệt truy cứu chuyện , chỉ cô hai mắt: "Ừm, sửa là .”
“ mà." Minh Xu đảo mắt một vòng, nhỏ giọng hỏi: “Tại chị ảnh của bạn học Giang ạ? Cậu trông bình thường, cảm giác tồn tại yếu, mỗi tìm đều vất vả…”
Trong ký túc xá nam, Giang Bạch Kỳ nghiêng đầu, để lộ tai đang đeo. Con muỗi máy móc đậu lan can sân phơi, hai mắt thỉnh thoảng lóe lên ánh sáng huỳnh quang nhỏ.
Tống Sư Yểu kinh ngạc : “Vậy ?”
Minh Xu càng kinh ngạc hơn: “Không ?!”
“Chị cảm thấy em đang bậy.” Tống Sư Yểu nghiêm túc : “Bạn học Giang rõ ràng lấp lánh tỏa sáng, là nổi bật nhất trong đám đông, chị luôn lập tức thu hút ánh mắt, là bình thường, cảm giác tồn tại như em ?”
Minh Xu: "????"
Khán giả: "Hả????"
(Mèo: Bà thiệt hả bà Thơ ???)
Đôi mắt xám xịt to lớn của Giang Bạch Kỳ chút ngây dại.
“Đợi !” Minh Xu lập tức thẳng , kinh ngạc, hoang mang mờ mịt: "Chúng đang cùng một ? Em là Giang Bạch Kỳ, học sinh đặc cách lớp 1, khối 11, Giang Bạch Kỳ!”
Tống Sư Yểu nghiêm túc: “Chị đang về bạn học Giang Bạch Kỳ.”