Tôi càng  càng hăng, thừa thắng xông lên.
 
"Còn   xem, tên thô lỗ   bốc mùi mồ hôi!"
 
"Giống như một miếng thịt ba chỉ ngấy mỡ,  ánh nắng còn phát sáng."
 
"Anh  lẽ nghĩ  tràn đầy hormone nam tính,  trai  nổ tung ?"
 
"Đồ lố lăng!"
 
"Cục cưng nhà  thì khác,   thơm tho mềm mại, ngày nào  cũng   ôm ấp  ."
 
Lương Ngật Châu  mất bình tĩnh.
 
Mặt cắt  còn giọt máu,  hình cao lớn lảo đảo  ngã.
 
Tôi sảng khoái hẳn, bỏ  kẻ đang chịu đả kích lớn  ngây  tại chỗ, hất mái tóc đuôi ngựa sành điệu định rời .
 
Tôi    thì  khựng bước đột ngột,  xa phía   một đám  đang .
 
Trước n.g.ự.c đeo thẻ nhân viên hội học sinh, tay cầm sổ ghi chép, trông như đang kiểm tra thiết  trong khuôn viên trường.
 
Giang Tư Dữ  vây quanh ở giữa, áo sơ mi trắng đóng thùng trong quần tây đen.
 
Mũi cao môi mỏng, eo thon chân dài,   trai   dễ .
 
Vành tai    đỏ, lông mi như cánh bướm mùa xuân nhẹ nhàng rung động.
 
Anh   , mím môi thì thầm: "Thơm tho mềm mại?"
 
"Xin chào, trùng hợp quá."
 
Trước mắt  tối sầm , cố nén xung động  ôm mặt bỏ chạy, gượng  một cách cứng nhắc.
 
Tiêu , Giang Tư Dữ   tâm thiện của    làm cho thanh danh trong sạch  còn nữa .
 
Huhu   tội.
 
Hai   bừa, đều  chính chủ bắt quả tang.
 
Lần  còn  nhiều   thấy như ,  hận  thể tìm một cái lỗ mà chui xuống.
 
"Giấu kỹ thật đấy, hai  quen  từ bao giờ ?"
 
"Ngọt ngào quá , Giang thần ơi  cũng  ôm ấp."
 
Có   hì hì trêu chọc, Giang Tư Dữ đưa cuốn sổ ghi chép trong tay cho  bên cạnh.
 
Anh  liếc  Lương Ngật Châu vẫn còn   hồn  cú sốc   nhanh  chậm bước đến.
 
"Kiều Di, bây giờ  rảnh ?"
 
"Có ạ." Tôi  dám ngẩng đầu   , khô khan đáp.
 
Tiếng ve kêu inh ỏi, bóng cây rậm rạp.
 
Tôi  bên cạnh Giang Tư Dữ, đành cứng đầu yếu ớt xin .
 
"Giang học thần,    với ,  yên tâm,  sẽ giải thích rõ ràng ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/anh-trang-vinh-hang/chuong-4.html.]
 
Vành tai ửng đỏ của Giang Tư Dữ vẫn  phai.
 
"Không ,  cần giải thích."
 
Một cơn gió mang theo giọng  ôn hòa và mùi hương dễ chịu của   thổi qua.
 
Khác với mùi nước hoa tra nam hoang dã đầy tính xâm lược mà Lương Ngật Châu thường xịt,   Giang Tư Dữ là một hương thơm ngọt ngào thanh khiết.
 
"À?" Tôi sững sờ.
 
"Ý  là  thể phụ lòng cây kem cô mời  ăn,   hợp tác với cô chứ." Giang Tư Dữ giải thích.
 
Anh   quá  huhu.
 
Tôi  cảm thán thêm một  nữa về sự   tâm thiện của Giang Tư Dữ.
 
"Cảm ơn , Giang học thần.     ảnh hưởng đến ,  yên tâm,    sẽ   bừa nữa ."
 
Tôi thiếu điều chắp tay , giơ lên trời thề thốt.
 
Giang Tư Dữ   gì, im lặng một lát,   đột nhiên dừng .
 
Anh  cúi đầu   chằm chằm, giọng   nhẹ, mang theo chút tủi .
 
"Biểu tượng cảm xúc  gửi  xí và ghê tởm lắm ?"
 
Hả? Cái gì cơ?
 
Tôi  sửng sốt một  nữa.
 
Đầu óc mù mịt,  vội vàng lấy điện thoại trong túi   mở WeChat.
 
Trong hộp thoại của  và Giang Tư Dữ, chỉ  lác đác vài tin nhắn, vẫn là những tin nhắn từ ngày mới kết bạn
 
Anh: "Tôi là Giang Tư Dữ khoa Luật."
 
Tôi: "Tôi là Kiều Di khoa Tin học."
 
Kèm theo sticker "Chào " với nụ  tà mị kiểu tổng tài bá đạo.
 
Gần nửa tiếng , đối phương chầm chậm gửi  một sticker "Chào " hình chú cún hoạt hình vẫy tay.
 
Tôi: "Đừng  gửi mấy cái thứ  xí kinh tởm đó cho  nữa!"
 
Cứu mạng! Đây là một sự hiểu lầm mà!
 
Lúc đó  đang  Tiết Thuần chọc tức đến nhức cả óc.
 
Mấy  bạn của Lương Ngật Châu  chụp ảnh    trong quán bar, uống rượu với vẻ mặt cô đơn  gửi cho .
 
Diễn sâu làm gì  .
 
Tôi thấy ghê tởm, bực bội đánh xuống dòng chữ .
 
Sau đó  chép  dán tuốt tuồn tuột, gửi cho mấy  trong danh sách tin nhắn gần đây nhất.
 
Tôi đúng là  mù , cũng gửi cho cả Giang Tư Dữ.