Ánh trăng trở về - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-10-22 12:18:32
Lượt xem: 132

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Một tuần , mua vé máy bay, bay đến Los Angeles.

Lúc đó , trong bụng lặng lẽ ươm mầm một sinh linh.

Đó là sợi dây liên kết duy nhất còn sót giữa và Hoắc Đình Ngôn mà ông trời ban cho .

Cuộc sống ở Los Angeles hề suôn sẻ.

Ngôn ngữ, văn hóa, môi trường xa lạ, cùng với sự khó chịu trong thai kỳ, khiến chịu đựng nhiều.

Tôi dùng tiền tích lũy từ những năm đóng phim, thuê một căn nhà, cố gắng thích nghi với cuộc sống mới.

Vài tháng , để tránh drama, bay đến Thụy Sĩ chờ sinh.

Ngày Luca chào đời, Zurich đổ tuyết lớn.

Thằng bé ngoan, hiếm khi quấy , đôi mắt giống hệt Hoắc Đình Ngôn, trong veo và sáng ngời.

Tôi đặt tên cho thằng bé là Luca, với ý nghĩa " mang đến ánh sáng".

Thằng bé thực sự là một tia sáng của , giúp vực dậy tinh thần.

Khi thằng bé hai tháng, nhanh chóng lấy vóc dáng, tiếp xúc với những trong ngành.

Tôi gạt bỏ hào quang trong quá khứ, bắt đầu đóng những vai phụ nhỏ, cố gắng hết sức như một mới.

Có lẽ là ông trời ưu ái, hoặc cũng thể là do đủ nỗ lực, sự nghiệp diễn xuất của ở nước ngoài dần khởi sắc.

Tôi nhận ngày càng nhiều vai diễn trọng lượng.

Từ phim ngắn đến phim thương mại b.o.m tấn.

Tôi từng bước trở ánh đèn sân khấu, bước lên bục nhận giải.

Năm năm qua, tất cả thời gian của đều dành cho con và đóng phim.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/anh-trang-tro-ve/chuong-7.html.]

Tôi nghĩ rằng đời sẽ bao giờ bất kỳ mối liên hệ nào với Hoắc Đình Ngôn nữa.

Thế nhưng bất ngờ tin nhà họ Hoắc suy tàn, Hoắc Đình Ngôn xảy chuyện.

Khoảnh khắc đó, thế giới yên bình mà duy trì bấy lâu, đổ sập .

Trong phòng bệnh chìm im lặng kéo dài.

Luca lén lút dựa sát hơn, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy vạt áo .

Ánh mắt của Hoắc Đình Ngôn đặt thằng bé, thậm chí còn mang theo vẻ thận trọng.

Anh cố gắng điều khiển xe lăn đến gần hơn một chút, nhưng vì chân tiện nên vẻ vụng về.

"Thằng bé… tên là Luca?" Giọng Hoắc Đình Ngôn khàn khàn, ngẩng đầu .

" ." Đối mặt với ánh mắt , đáp.

Chúng chia xa quá lâu .

Tôi là một đứa trẻ mồ côi.

Không ai dạy bày tỏ nỗi nhớ nhung thế nào, làm để gương vỡ lành với khác.

Tôi nhẹ nhàng đẩy lưng Luca, "Đi , để ba con con cho kỹ."

Luca ngẩng đầu , dùng ánh mắt hỏi.

Tôi nở một nụ khuyến khích với thằng bé.

Thằng bé do dự một chút, chậm rãi di chuyển đến xe lăn của Hoắc Đình Ngôn.

Hoắc Đình Ngôn vươn tay, dường như chạm mặt đứa bé, nhưng đôi tay đó đầy những vết sẹo nhỏ.

Bàn tay run rẩy, lơ lửng trong trung một lát, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng đặt lên đầu Luca.

"Chào con, Luca."

Loading...