Ôn Nhàn đặt bát xuống, từ trong túi lấy một tờ điện báo nhăn nhúm.
"Mấy hôm lễ tân nhận đấy ạ."
Mạc Tây mở tờ điện báo , tức giận đến nghiến răng: "'Về gấp, trong vòng một tuần ly hôn.' Hắn mà còn mặt mũi tìm con ?"
Ôn Nhàn nhếch miệng lạnh: "Chắc là do con cầm theo báo cáo ly hôn, làm thủ tục ly hôn , cái bụng của kẻ thứ ba giấu nữa, nên cuống lên ."
Ôn Nhàn lấy một cái túi vải, bên trong vài phong bì. Trong phong bì là một xấp phiếu chuyển tiền và một cuốn sổ tiết kiệm.
Mạc Tây lật xem, mắt càng lúc càng mở to: "Sao con nhiều tiền thế?..."
"Phần lớn là bố để , một phần nhỏ là tiền bồi thường lúc hủy hôn với nhà họ Tần và tiền lương ba năm nay của con." Ôn Nhàn khẽ .
"Kết hôn ba năm nay con đều giấu chuyện tiền, Quý Minh Hiên cũng tự cho rằng bố con chỉ là một cặp công nhân nhà máy cơ khí bình thường, căn bản thể để cho con khoản di sản khổng lồ..."
Cô ngập ngừng một chut, "Dì Mạc, dì rốt cuộc bố con làm nghề gì ? Trực giác mách bảo con, họ bình thường..."
"Con , những chuyện qua thì cho qua , đừng day dứt nữa, cho con ..."
Thông qua ký ức của nguyên chủ, Ôn Nhàn cô bà ngoại nuôi lớn. Bố bí ẩn luôn đến vô ảnh vô tung, nhưng tiền cấp dưỡng hàng tháng bao giờ đứt đoạn, khi còn là những tờ phiếu chuyển tiền lên đến cả triệu đồng.
Mãi cho đến cái gọi là "tai nạn" khiến bố đều qua đời, thứ để cho Ôn Nhàn ngoài khoản tiền tuất khổng lồ và hai hũ tro cốt, chính là một căn tứ hợp viện ở nội thành Bắc Kinh. Bốn năm , khi bà ngoại qua đời một năm, Ôn Nhàn mới xuyên trong vở kịch .
"Trong một tháng ở cữ , con nhờ quen bán căn nhà ở Bắc Kinh . Tiền nhà chuyển đến hôm , cộng thêm tiền tuất, tổng cộng hơn tám triệu đồng."
Ôn Nhàn vuốt ve con sổ tiết kiệm.
"Số tiền con định dùng để đầu tư làm ăn. Hai năm nay Quốc gia đang sức đẩy mạnh kinh tế, khắp nơi đều là vàng, con gia nhập làn sóng của những tiên phong trong thời đại mới ."
Thực Ôn Nhàn còn một lý do quan trọng hơn, đó là xử lý sạch sẽ những mối liên hệ với nam chính, nữ chính, nam phụ. Từ nay về xa xứ , còn dây dưa gì với họ nữa, sống sót trong vở kịch m.á.u ch.ó cho đến đại kết cục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/anh-trang-noi-ho-long-anh/chuong-5.html.]
😁
Tay Mạc Tây cầm cuốn sổ tiết kiệm run lên bần bật. Ở cái thập niên 80 mà lương tháng chỉ bốn năm mươi đồng , trong tay hàng trăm nghìn ít càng ít, chứ đừng đến việc Ôn Nhàn giấu một khoản tài sản khổng lồ như .
"Vậy con định ?"
"Đến thành phố mà ông Đặng vẽ một vòng tròn – Thâm Quyến." Ôn Nhàn kiên định .
"Con nhờ bạn học đang phát triển ở phía Nam giúp mua một căn nhà lầu nhỏ ở Thâm Quyến . Hết hơn 1 triệu đồng. Số tiền còn đủ để con khởi nghiệp."
Mạc Tây lo lắng : "Dì yên tâm để con xuống phía Nam một ..."
"Dì Mạc, dì yên tâm, con ba bạn học ở đó, chúng con sẽ chăm sóc lẫn ."
Ôn Nhàn lấy một cuốn chứng chỉ màu đỏ và một lá thư giới thiệu.
"Dì xem, con còn 'Chứng chỉ kỹ năng đặc biệt cấp 1', ba năm nay con làm thêm công việc dịch sách nước ngoài cho Hiệu sách Kinh Hoa. Họ còn thư giới thiệu cho con để đến Quảng Châu tiếp tục làm thêm. Công việc thể diện thể giúp con tiếp xúc với nhiều cơ hội đầu tư hơn."
Quốc huy mạ vàng chứng chỉ trang nghiêm túc mục. Tượng trưng cho việc nó thể trấn áp bất công và tội ác.
Ôn Nhàn nhớ ba năm qua vì thoát khỏi cốt truyện mà sống lắt lay, dám quá nổi bật, luôn che giấu bản , thực sự sống quá uất ức.
Giờ đây, rụt đầu cũng c.h.ế.t mà thò đầu cũng c.h.ế.t, thì chỉ thể "c.h.ế.t đạo hữu chứ c.h.ế.t bần đạo" thôi.
Nguyên chủ thiên phú thiết kế kinh – nền tảng mỹ thuật của cô vững chắc đầy sáng tạo. Cộng thêm bản cô ở hiện đại học chuyên ngành Kinh tế Ngoại thương, trình độ tiếng Anh IELTS 7.0. Hơn nữa cô còn tự học thêm hai ngoại ngữ phụ là tiếng Đức và tiếng Nhật.
Lại còn ưu thế của đến từ tương lai, nắm rõ điều kiện phát triển kinh tế thập niên 80. Cho dù hệ thống bàn tay vàng sự trợ giúp siêu cường nào, chỉ dựa thiết kế, ngôn ngữ và khả năng tiên tri, chồng chất nhiều tầng lợi thế, cô xây dựng đế chế thương mại của riêng cũng dễ như cá gặp nước.
Năm đó Ôn Nhàn đến xưởng nội thất làm nhà thiết kế, Quý Minh Hiên cho phép, bằng cấp cô quá thấp, đừng làm mất mặt. Còn lừa cô rằng: Em chỉ cần ở nhà xinh như hoa, phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình.
Ôn Nhàn rõ câu là lời dối hoa mỹ, là đang gài bẫy , nhưng cũng cam tâm tình nguyện làm theo ý . Biến bản từ một thiên tài thiếu nữ thành một bà nội trợ quanh quẩn bên bếp núc củi gạo mắm muối.
cô vẫn cam lòng lãng phí thanh xuân, thế là lén tìm một công việc dịch thuật bán thời gian ở Tân Hoa Hiệu Sách. Ba năm qua dịch nhiều sách và tài liệu nước ngoài. Nhận sự biểu dương của Bộ Văn hóa, cấp cho cô "Chứng chỉ kỹ năng đặc biệt cấp 1" của Quốc gia.
Tiền lương so với tầng lớp làm công ăn lương thì cao, nhưng đối với Ôn Nhàn đang nắm giữ khoản tiền khổng lồ thì chẳng đáng là bao. Cô chỉ tìm một công việc ở thế giới xa lạ , khẳng định ý nghĩa tồn tại của chính .