Sau khi hai đăng bài lên Weibo, họ cùng sáu đứa trẻ đến chuồng ngựa xem ngựa con.
Họ rằng vì sự tương tác của họ mà mạng internet lập tức bùng nổ.
Sau khi cả nhóm ăn tối và từ trường đua ngựa trở về nhà các bé, tám giờ tối.
Lúc , Hoắc Vũ mới lấy điện thoại . Cô để chế độ im lặng, nên đến giờ mới thấy đến 17-18 cuộc gọi nhỡ hoặc hơn.
Có cuộc gọi đến từ Dư Tâm Tâm, Cố Ngôn, Cố Trì, và cả Mạc Trạch.
Hoắc Vũ mở điện thoại , chuông reo. Người gọi là Mạc Trạch.
Hoắc Vũ trả lời.
Giọng Mạc Trạch vang lên ngay giây tiếp theo từ đầu dây bên , trầm thấp như cơn giông mùa hè, mang theo bầu khí ẩm ướt và u ám.
- Em ở cùng ?
Không cần hai xác định đàn ông đang ám chỉ là ai.
Hoắc Vũ vui vẻ thừa nhận.
- Ừm.
Mạc Trạch khẩy ở đầu dây bên .
- Hoắc Vũ, đây là đầu tiên thích một đến thế.
Hoắc Vũ gì, chỉ im lặng.
Mạc Trạch tiếp tục ở đầu dây bên , tự giễu cợt.
- Hoắc Vũ, em ? Từ nhỏ mái ấm gia đình, cũng từng nếm trải ấm gia đình. Cái gọi là cha cứ tự chơi trò của họ. Chưa ai dạy cách yêu thương ai cả. Vậy nên bao giờ hiểu tình yêu yêu thương.
- Người rằng khi cha làm gương , con cái sẽ dạy dỗ tử tế. Cái gọi là cha cứ quanh quẩn giữa dục vọng và dục vọng, giữa đàn ông và đàn bà. Riêng thì thấy nhiều hơn, và tự nhiên cũng học vài điều. Anh rong chơi hơn một thập kỷ mà từng gặp bất kỳ trở ngại nào.
- em , khi gặp em, học cách yêu thương một ai đó, nhưng em thậm chí còn cho một cơ hội.
Tay cầm điện thoại của Hoắc Vũ từ từ siết chặt hơn.
Lời thú nhận riêng tư của Mạc Trạch thể là chân thành. Tuy nhiên, cô thể đáp tình cảm của Mạc Trạch.
Cô nhận thức rõ ràng rằng những thứ như tình cảm gần như thể cưỡng cầu, và cô thể đáp như mong . Tuy nhiên, cô vẫn thực lòng hy vọng Mạc Trạch sẽ hạnh phúc.
- Mạc Trạch, dù là , cũng sẽ gặp một phù hợp hơn. Chúc một đời an yên, hạnh phúc vĩnh cửu.
Kiếp , Hoắc Dư Khanh là thể khiến Mạc Trạch hạnh phúc. Và kiếp , dù Hoắc Dư Khanh, hào quang của một hùng vẫn còn đó. Hoắc Vũ tin rằng với thủ đoạn và sức hút của , sẽ sống hạnh phúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-230.html.]
Mạc Trạch khẽ, nhưng giọng điệu hề chút cảm xúc nào.
- Hừ, xin nhận lời chúc phúc của em.
- Đừng nhắc đến nữa.
Sau cuộc trò chuyện , hai im lặng.
Sau vài giây im lặng, khi Mạc Trạch lên tiếng, giọng điệu của phần thoải mái hơn .
- Hoắc Vũ, sẽ rời khỏi thành phố . Anh sẽ tạm thời chuyển trọng tâm sự nghiệp sang thành phố lân cận và phát triển sự nghiệp ở đó.
Chuyển đến thành phố lân cận ? Đột ngột như , còn khoa trương như nữa?
Hoắc Vũ việc Mạc Trạch rời liên quan gì đến cô . Tuy nhiên, sẽ sống hơn ở một môi trường khác.
Cô thở dài một và gửi lời chúc chân thành nhất.
- Mạc Trạch, chúc sự nghiệp thành công và tương lai .
Lần , Mạc Trạch im lặng lâu. Lâu đến nỗi Hoắc Vũ cứ ngỡ sẽ đáp . Bỗng nhiên, khẽ .
- Cảm ơn, chúc em điều .
Cúp máy, Hoắc Vũ thở phào nhẹ nhõm.
Lời chúc phúc cuối cùng của Mạc Trạch đáng lẽ gạt bỏ tình cảm dành cho cô. Mạc Trạch vốn là bộc trực, kiềm chế. Hắn thể buông bỏ thứ. Giờ cô ở bên Hoắc Dữ Sâm, từng cho cơ hội, nên đành buông tay.
Khi Hoắc Vũ đang trả lời điện thoại của Mạc Trạch, điện thoại của Hoắc Dữ Sâm cũng kẹt.
Anh bỏ qua hầu hết các cuộc gọi và chuyển cuộc gọi cho bố , Hoắc Viễn.
- Con điên ? Con còn công khai mối quan hệ của nữa ? Con đang làm gì ?
Điện thoại kết nối, giọng giận dữ chất vấn của Hoắc Viễn vang lên.
Vẻ mặt thản nhiên của Hoắc Dữ Sâm trái ngược hẳn với vẻ cáu kỉnh của Hoắc Viễn. Giọng trong trẻo và cực kỳ mạch lạc của vang lên từ đầu dây bên .
- Con .
- Con thể chịu đựng hậu quả khi công khai mối quan hệ ? Đó là em gái con!
- Không .
- Dù thì, con bé cũng là em gái con mười tám năm !
Hoắc Dữ Sâm cầm điện thoại, chậm rãi bước đến bên cửa sổ. Anh những ánh đèn lấp lánh bên ngoài cửa sổ, đầu tiên cảm thấy một cảm giác vô lý và nực . Nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, sắc mặt lạnh lẽo, lời lạnh lẽo như gió lạnh.
- Nếu lúc đầu bố mối tình đó, thì vụ án hai đứa bé tráo đổi mười tám năm xảy . Nói đến chuyện , con hề bố vẫn còn ngoại tình với phụ nữ khi bố và kết hôn. Hóa sự hòa thuận, mỹ và hạnh phúc của gia đình năm đó đều là giả dối.