Tuy nhiên, ba ngày , nhận một cuộc gọi từ trong nước, trong đó vang lên giọng của Cố Quân: "Xin , sai. Hãy , Tiểu Quang."
Sau khi tắt cuộc gọi của Cố Quân, Tiểu Ngư gọi đến.
Cô , trong thẻ của cô đột nhiên thêm 200.000 nhân dân tệ.
Cô , Cố Quân kiện cô buổi sáng, rằng cô lừa đảo;
Cô , khi cô kịp phản ứng, Cố Quân rút đơn kiện và chuyển thêm 100.000 nhân dân tệ cho cô .
Tiểu Ngư nghi ngờ hỏi : "Cậu xem Cố Quân đang làm gì ?"
Tôi chặn điện thoại của Cố Quân, như thường lệ, mang máy tính đến quán cà phê để cập nhật.
Khi bước khỏi thang máy buổi tối, thấy cửa phòng, đó là Cố Quân.
Sau nửa tháng gặp, trở nên điển trai hơn.
Dù mười năm, nhưng khi bất ngờ gặp , vẫn thu hút. Đây chính là nỗi buồn của những chỉ quan tâm đến ngoại hình.
Tuy nhiên, câu chuyện của chúng kết thúc.
Tôi bước đến bên cạnh , hiệu cho tránh sang một bên: "Anh thể tránh sang một bên ? Tôi nhập mật mã phòng, nên mật mã ."
Cố Quân nắm lấy tay , giọng trầm xuống: "Trước đây em còn cho mật mã thẻ ngân hàng nữa mà."
"Tôi đến căn nhà em từng ở, khóa điện tử vẫn còn lưu dấu vân tay của ."
"Đừng giận nữa, Phù Quang."
Tôi gạt tay , cho đó là chuyện của quá khứ, rằng chính cho ở văn phòng của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/anh-khong-muon-lam-anh-em-voi-em/chuong-7.html.]
Tuy nhiên, nuốt tất cả những lời đó trong: "Tôi quên xóa dấu vân tay của . Lần nhất định sẽ làm."
"Anh Cố, thể rời ? Tôi thấy mật khẩu, mất công sửa ."
Cố Quân nắm chặt tay, cuối cùng cửa nhà : "Được, sẽ lưng với cửa, trộm, sẽ cửa chờ em tha thứ cho ."
Cửa nhà mở từ trong ngoài, đó là chặn ý định mở cửa của .
Tôi tức giận, đá bắp chân : "Dậy , đừng làm trò nữa, bận cả ngày , thời gian chơi trò với ."
lợi dụng lúc bằng một chân, mất thăng bằng kéo lòng : “Tiểu Quang...”
Gần đây tập thể dục. Chân vững, kéo một cái là ngã .
Tôi trong vòng tay , hít hà mùi hương dễ chịu .
Tôi luôn cảm thấy Cố Quân một mùi hương đặc biệt, nước hoa, cũng mùi nước giặt, mà là một mùi hương đặc biệt, thể khiến cảm thấy an tâm ngay lập tức.
Cố Quân nhẹ nhàng vỗ lưng : "Thời gian là một tên khốn, xin em."
"Em một chạy đến Hồng Kông, nhà nhỏ xíu, quen ai, thật tội nghiệp cho Tiểu Quang của chúng ."
"Sau nếu còn làm những việc tồi tệ như , em hãy nhảy lên, mắng thật dữ dội, ném chai mặt , ?"
Trong khoảnh khắc đó, buông thả bản , trong vòng tay và bao giờ dậy nữa.
Tuy nhiên, câu tiếp theo của Cố Quân đánh thức : "Phù Quang, chúng hứa sẽ là em của suốt đời."
Tôi đẩy Cố Quân : "Hãy cho chút thời gian, hai tuần nữa sẽ ."
Cho một kết thúc hảo, cũng là cách để kết thúc mười năm của và Cố Quân một cách hảo.