Anh đã từng gặp em… rất lâu rồi!!! - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-09-05 06:04:28
Lượt xem: 21

Trong lúc học môn học tự chọn cuối cùng của học kỳ, gặp Tống Minh trong lớp.

Anh lười biếng ở chỗ gần cửa sổ.

Thấy , lạnh một tiếng: " là đồ vứt bỏ , ngay cả học cũng yên ."

Ngay lập tức, cả lớp đều về phía .

Xen lẫn những lời thì thầm to nhỏ.

"Đây chính là cô bạn gái cũ khó dây dưa của Tống Minh, Khương Dĩ An."

"Lúc yêu trông vẻ ngoan ngoãn dịu dàng, ngờ là một kẻ điên."

"Nghe ? Trước đây cô còn uống thuốc tự tử để đòi , đáng sợ lắm..."

Tôi ôm cặp sách, khó xử yên tại chỗ.

cảm xúc hỗn độn ùa đến, khiến mắt tối sầm từng trận.

Cứ như thể kéo về thời gian tăm tối ánh mặt trời đó.

Đến cả sức để tự biện bạch một câu cũng .

"Thôi ."

Một giọng quen thuộc đột nhiên vang lên bên cạnh.

Là bạn của , Trần Lộ.

kéo , quanh: "Thầy giáo sắp đến , các đừng bàn tán nữa."

Tôi ơn một cái, xuống bên cạnh cô .

Từ cấp ba, và Trần Lộ là bạn .

Lúc đó, cả lớp cô lập.

Chỉ là chịu chuyện với .

hạ giọng: "Tớ với Tống Minh, nhưng việc đuổi theo đến tận lớp tự chọn thì là thế nào đây? Cậu sẽ chỉ cảm thấy đáng sợ thôi."

Tôi cắn môi, thì thầm: "Tớ cũng chọn môn --"

"An An, chúng là bạn nhất mà, còn lừa cả tớ ?"

Biểu cảm của Trần Lộ đột nhiên trở nên nghiêm túc.

"Rõ ràng lúc đầu kỳ đăng ký môn, học một môn khác mà."

"Tớ..."

Tôi đang định với cô .

Môn đó vì quá ít chọn nên hủy.

Thầy giáo bục giảng đột nhiên gõ gõ bàn.

Sau đó nghiêm khắc : "Một nữ sinh, lúc học thì giữ trật tự một chút."

Không ai đó hét lên một tiếng.

"Thầy ơi, đến giảng , là đến để cua trai đấy ạ."

Cả lớp ồ lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/anh-da-tung-gap-em-rat-lau-roi/chuong-1.html.]

Ánh mắt trách móc của thầy giáo cùng ánh mắt khinh bỉ của Tống Minh khiến như đống lửa, cả như rơi biển sâu vô tận.

Đến cả suy nghĩ cũng trở nên mơ hồ.

Không qua bao lâu.

Tiếng chuông tan học vang lên.

Trần Lộ thúc thúc cánh tay : "Tống Minh đang thu dọn đồ đạc chuẩn , thể sẽ căng tin ăn cơm, theo ?"

Tôi im lặng một lúc nhẹ nhàng : "Tớ ý định theo đuổi , hôm nay đến lớp chỉ là trùng hợp thôi."

"An An, cần cứng miệng như , tớ --"

Tôi nghiêm túc ngắt lời cô : "Tớ bạn trai ."

ngẩn , đột nhiên lắc đầu.

Vẻ mặt đầy bất lực: "An An, cái chiêu trò cố tình ghen của , ngây thơ thật đấy."

"Cậu quen mấy con trai chứ, ai sẽ yêu đương với ?"

Thực , lừa cô .

Tôi thật sự một yêu online, quen qua game.

Kết thúc kỳ nghỉ Tết Dương lịch, một ngày khi trở trường.

Tối hôm đó, mất ngủ.

Trằn trọc ngủ , lật dậy khỏi giường mở máy tính.

Trong game, yêu online Giang Sơn Hải vẫn yên ở vị trí thoát game.

Anh vẫn ngủ .

Tôi nghĩ thì kênh trò chuyện riêng tư hiện lên một tin nhắn: "Không ngủ ?"

"...Ừm."

Anh mời lập đội.

Sau đó : "Đeo tai , hát cho em ."

Chúng sóng vai cây cầu ở thành phố chính Dương Châu.

Anh b.ắ.n nhiều pháo hoa cho và hát một bài "Hai Ta" của Quách Đỉnh.

Giọng hát trầm ấm truyền tai .

Trong đêm tĩnh lặng, giống như âm sắc của một cây đàn cello.

Mũi cay xè, nước mắt kìm rơi xuống.

Anh điều khiển nhân vật trong game, xoa xoa đầu .

Sau đó hỏi : "Hùng Tể, sắp nghỉ đông , em thật sự gặp một ?"

Hùng Tể là ID game của .

Tôi vội vàng lau nước mắt, trấn tĩnh , cố tỏ nhẹ nhõm, :

"Hơi vội vàng quá nhỉ, em nghĩ tình yêu online khi gặp ngoài đời thì vẫn nên thận trọng thì hơn. Anh lo em thực đang lừa ?"

Anh khẽ hai tiếng, : "Sẽ ."

"Em gặp sớm như cũng , thể đợi đến ngày em đổi ý định."

Loading...