Ánh mắt Harvey dừng bức ảnh năm hai mươi tuổi của Aurora hồi lâu. Nếu nhớ lầm thì năm đó là thời điểm cô tỏ tình với . Thấm thoắt mà mười sáu năm trôi qua, thanh xuân của cô cũng theo dòng thời gian, tàn dần theo quy luật.
- Sao với gã đó rằng là phụ nữ của ? Chúng ngủ với ? – Aurora mỉm , cất tiếng hỏi khi thấy Harvey đang ngắm bức ảnh của .
- Câu đó sẽ khiến tránh xa cô ba mét đấy. Tôi đang bảo vệ cô mà. - Harvey bình thản đáp lời trở sô pha.
- Anh luôn tránh né những rắc rối như thế mà. Anh sẽ bại lộ nếu xen chuyện tình cảm của khác.
- Chỉ là hạn chế thôi mà. Tôi với tốc độ vượt quá giới hạn của bình thường. Tôi cũng cắn cổ , hút m.á.u ngoài ngã tư và cũng nhảy từ tầng hai mươi hai xuống đất.
Bàn tay thon thả của Aurora nhanh chóng đưa lên miệng để ngăn tiếng . Nhớ khoảnh khắc Harvey bênh vực trong quán rượu, lòng cô bỗng thấy lâng lâng niềm hạnh phúc.
Cứ mỗi khi cô hạ quyết tâm gạt khỏi trái tim và tâm tưởng thì xuất hiện, nhen nhóm cho cô một ngọn lửa hy vọng để đó là thất vọng.
Cô hiểu bản chẳng tài cán đặc biệt gì để đánh động trái tim vốn đóng băng trong suốt hơn hai ngàn năm qua, lý trí của quá mạnh.
- Trước đây nhỉ?
- Vì đó là cô thôi, còn lạ thì mặc kệ.
- Anh đang tán tỉnh ?
- Cho ly m.á.u , đói .
Chẳng mấy chốc, một ly m.á.u to đặt xuống mặt Harvey. Anh vội nhấc nó lên và uống cạn trong một dài.
Qua mấy phút , thần trí cũng tỉnh táo hẳn, tay chân thôi hết bứt rứt khó chịu. Cũng vì theo chân cô mà trễ giờ dùng bữa, may là ngất ngoài đường.
Khi đồng hồ điểm tám giờ tối, cả hai liền di chuyển đến khu rừng ma ám. Mỗi ngẫm nghĩ về cái tên mà loài đặt cho nơi đó là Harvey cảm thấy thật buồn vì khu rừng chẳng con ma nào ám cả, chỉ hai hai con ma cà rồng là Maris va Samson thôi.
Ánh trăng chênh chếch dần lên cao và treo chơi vơi giữa trời, tỏa ánh sáng dịu dàng xuống rừng già. Những âm thanh trầm đục vọng khiến Aurora theo phản xạ, bất giác nép sát Harvey.
Tàn lá thu úa vàng trút đổ theo những đợt gió mạnh làm cô cảm giác như và đang cơn mưa lãng mạn của mùa thu.
- Chị đến .
Aurora reo lên đầy phấn khích khi thấy cái bóng áo đỏ vụt xuất hiện giữa một đàn cú. Khung cảnh mặt khiến cô nhớ tới một bộ phim nổi tiếng, lúc mà nữ chính đến giải cứu nam chính với một đàn quạ hùng hậu hộ tống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/anh-chang-ma-ca-rong-cua-toi/chuong-71-ngay-mua-lang-man-1.html.]
Những con cú lớn nhanh chóng bay tới, ngoạm lấy từng chiếc túi đập cánh lâu đài. Những con cú nhỏ thì nán chờ chủ nhân, chúng tản , đậu rải rác các cành cây và quắc mắt xuống.
- Hai đến cùng ? Sao hôm nay thấy Aurora xinh thế nhỉ?
Maris tiến lên phía và ôm lấy cô bác sĩ. Vì đôi mắt xuyên bóng đêm nên cho dẫu ánh trăng nhạt nhòa và đèn ô tô tắt thì nữ ma cà rồng vẫn nhận nét ửng hồng vì rượu đôi má Aurora.
- Còn thiếu gì thì cô cứ bảo cú đưa giấy tới nhé. Tôi sẽ mua và đưa cho Samson khi . – Harvey lùi , tựa lưng cửa xe và .
- Một tháng quá ngắn nhỉ? Tôi cảm thấy lo lắng cho Lucasta quá. – Maris gật đầu trong tiếng thở dài.
- Cô nên lo cho Samson thì hơn, sống với thì gì mà bận tâm chứ. Hơn nữa, con bé còn và Aurora quan tâm.
Nói , Harvey mở cửa xe và chui tọt bên trong. Chẳng hẹn mà cả hai cô gái cùng lúc nhún vai, bĩu môi.
Maris từng là con và cô cảm thấy những con còn đáng sợ hơn cả ma cà rồng. Cụ thể là vợ chồng dì ruột âm mưu bán cô cho bọn buôn để đổi lấy một khoản tiền hậu hĩnh ngay khi cô qua đời và đàn ông khiến Vincent tan thành tro bụi.
- Một con ma cà rồng thuần chủng trái tim. – Maris nhỏ giọng .
- Không , thương Lucasta. Anh luôn sợ con bé đói và mua nhiều sữa mang đến văn phòng.
- Thật ?
- , em thấy ở băng ghế của Harvey tới hai thùng sữa. Khi em thắc mắc thì bảo là dành cho Lucasta.
Đôi mắt Maris sáng lên vì quá ngạc nhiên. Cô ngờ ngay cả Harvey cũng cô bé tóc vàng đáng yêu chinh phục.
Thấy Maris nghiêng đầu , ma cà rồng liền nhận bọn họ đang bàn tán về .
- Này Aurora, cô ở rừng với Maris luôn nhé. – Anh hạ kính xe xuống, thò cổ và lớn.
- Em về đây, tạm biệt chị.
Khi Aurora trong xe thì Maris cũng vụt biến mất cùng lũ cú. Khu rừng trở nên im lìm, vắng vẻ như bầu khí vốn của nó.
- Cô ngại khi sống ở nơi hoang vu thế ?
- Nếu thì gì ngại cả.