Jemaine còn   hết câu thì ông  biến thành trò  cho đám nhân viên. Vì ông gấp gáp nên  vấp và ngã thành tư thế quỳ gối, vô cùng mất hình tượng.
 ông nào quan tâm đến ánh  của   nữa, trong đầu ông lúc  đang hiện lên hình ảnh của tòa tháp đôi và chiếc ghế nóng của phó chủ tịch đang  treo  đỉnh tháp .
- Xin cô hãy   vài lời giúp  với cô Calantha,   thể để vuột mất dự án   chỉ vì tính nết  xa của , đó là công sức của cả phòng thiết kế và của cả tập đoàn Star.
- Calantha thì liên quan gì đến dự án của Star chứ?
- Cô  là phó chủ tịch của Workday và cô   chấp nhận thiết kế tòa tháp đôi chỉ vì  chứng kiến cách  đối xử với cô ngày hôm qua.
Dù vẫn còn giận Jemaine đôi chút nhưng   chuyện  ảnh hưởng tiêu cực đến tập đoàn Star nên Lucasta cũng lo lắng lắm.
Samson   phân nửa tài sản khổng lồ  thuộc quyền sở hữu của  thành thử cô     thiệt hại. Vả , thiệt hại    liên quan đến cô.
Ngay lập tức, cô rút điện thoại  và nhấn  gọi cho Calantha, hẹn cô bạn mới cùng   dùng bữa tối và Calantha  vui vẻ chấp nhận.
- Chuyện  cũng  thể  qua điện thoại ,  nên  sẽ gặp riêng cô . Ông đừng lo lắng quá.
Lucasta  xong thì Bonita cũng lớn tiếng  cho   đang hóng chuyện xung quanh và cả Jemaine  rằng cô bé tóc vàng chính là trợ lý riêng của chủ tịch Harvey,   là trợ lý của cô và yêu cầu    giúp đỡ những nhân viên mới  chung và Lucasta  riêng,   bắt nạt họ.
Cảm giác khi  tôn vinh khiến Lucasta sướng rân cả . Cô cảm thấy thật tự hào vì  làm em gái của Samson.
Lúc ,  tầng hai mươi hai, Harvey cũng  chứng kiến tất cả qua camera giám sát,  cũng  quên trích xuất đoạn ghi hình  và gởi sang cho Samson.
Suốt bữa ăn trưa, Lucasta cứ trầm ngâm mãi, cô đang lo   lựa lời thế nào để  với Calantha. Lúc cô đồng ý làm bạn cùng Calantha thì cô    phận của cô , giờ    thấy áp lực vô cùng.
- Em   Lucasta? Hamburger  ngon ? – Bonita hỏi vì thấy gương mặt Lucasta chẳng còn tươi tỉnh như bình thường nữa.
- Em đang lo   Calantha sẽ quyết định thế nào? Em  sợ cô  dù rằng hôm qua em và cô   trở thành bạn của .
Nếu  ai hỏi Bonita rằng cô yêu quý Lucasta bởi điều gì thì cô sẽ  ngần ngại mà trả lời rằng đó chính là tính thật thà của cô bé tóc vàng.
Bonita thầm nghĩ nếu như  lúc nào đó mà Lucasta  dối thì hẳn đó cũng là vì cô bé   cho   mà thôi. Có lẽ ba  cô bé cũng là một    nên mới  thể sinh  một thiên thần như cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/anh-chang-ma-ca-rong-cua-toi/chuong-60-vi-tri-cao-trong-cua-lucasta-2.html.]
- Sẽ  cả thôi Lucasta, em đừng lo lắng nữa. Calantha nhận lời dùng bữa tối cùng em đồng nghĩa với việc cô  sẽ  lời em . Chị nghĩ cô  chỉ  cho Jemaine một bài học về đạo đức làm  thôi. – Bonita cất tiếng trấn an Lucasta.
- Hy vọng là  ạ.
Thời gian tiếp tục trôi và khi các nhân viên   về hết thì Harvey cũng lái xe đưa Lucasta về. Anh thật  ngờ cô ngơ ngơ ngác ngác thế mà  trở thành bạn bè với phó chủ tịch Workday.
- Chiếc kẹp áo  hợp với em đấy. Hôm qua   thấy em đeo.
Harvey liếc  cổ áo cô và cất tiếng khen ngợi. Suốt cả buổi sáng, Lucasta khoác áo vest bên ngoài nên  cũng  để ý lắm, giờ cô chỉ mặc mỗi áo sơ mi nên  mới thấy.
- Hôm qua em thức dậy trễ nên quên mất ạ. – Cô bẽn lẽ đáp.
- Trời ơi, em  dáng thiếu nữ trưởng thành  đấy. Đừng  hổ  mặt  chứ,  cũng giống như  trai Samson của em thôi. Thoải mái nào.
Mặc dù Harvey    nhưng Lucasta vẫn còn ngại ngùng. Trong lòng cô,   giống như Samson. Cô  thể thoải mái khi và chỉ khi ở cạnh  trai  mà thôi, cô cũng chỉ  thể làm nũng và ôm lấy  trai  mà thôi.
Khi chiếc xe  dừng   cổng nhà thì Samson xuất hiện,  lẽ    đợi sẵn  những dây hoa hồng rũ xuống.
Vừa bước xuống xe, Lucasta liền quên mất sự hiện diện của Harvey, mừng rỡ ôm lấy Samson.
- Được ,  nhà mà ôm  tiếp . Lucasta, đừng quên cuộc hẹn của em,  tiền tính bằng triệu đô đấy. – Harvey hạ kính xuống và dặn dò cô.
- Cuộc hẹn gì? Với ai chứ? – Samson ngơ ngác hỏi.
- Hỏi em gái  đấy.
Chiếc xe lập tức lăn bánh  câu  của Harvey.
Lucasta  tiếp tục làm nũng, bắt Samson  bế   vì lý do chính đáng là chân cô hãy còn đau. Mặc dù hiểu rõ cô đang giả vờ nhưng  vẫn chiều theo ý cô bởi vì  cũng  thích bế cô.
Thời gian cho cả hai bên  chẳng còn bao lâu nên    bỏ lỡ để  hối tiếc. Còn lo lắng và yêu thương, chăm sóc cô  bao lâu thì  sẽ cố gắng làm bấy lâu.
Anh  cô in  tim kỷ niệm  về   dần dà sẽ quên vì muôn thuở chỉ  mỗi hận thù là còn mãi theo năm tháng.