- Xin vì trót cuộc chuyện giữa cô và họ. Tôi cũng đang tiện đường ngang trụ sở của tập đoàn Star, cô nhờ xe ? Hoàn miễn phí.
Lời đề nghị của Calantha chẳng khác nào câu thần chú cứu cánh cho Lucasta lúc . Cô gật đầu lia lịa tiến gần chiếc mô tô.
Sau khi cô bạn mới quen đội cho chiếc nón bảo hiểm, Lucasta liền leo lên xe và ôm chặt lấy thắt lưng Calantha theo như cô yêu cầu.
Những luồng gió mạnh liên tục tạt khiến tâm trạng Lucasta cũng đỡ tồi tệ hơn, cô cảm thấy thích cách di chuyển , cảm giác như bản đang bay , khoan khoái và dễ chịu vô cùng.
Vì mải mê nhắm mắt tận hưởng cảm giác thần kỳ nên khi Calantha dừng xe cổng tập đoàn Star thì Lucasta vẫn còn lâng lâng, rằng tới nơi.
Mãi đến lúc phía gọi thì cô mới choàng tỉnh và vội vàng xuống xe.
- Cảm ơn Calantha. Nếu như cô giúp đỡ thì làm nữa. – Lucasta trao chiếc nón bảo hiểm cho Calantha và .
- Chỉ là chuyện nhỏ thôi. Lucasta , cô đồng ý trở thành bạn của ? – Calantha mỉm và hỏi.
- Tất nhiên , thật vinh hạnh cho quá.
Nụ của hai cô gái tỏa sáng tựa ánh mặt trời rực rỡ. Họ nhanh chóng trao đổi điện thoại với và hẹn ngày gặp để cùng mua sắm và ăn uống.
Khoảnh khắc bóng dáng cô gái tóc vàng khuất cánh cổng thì Calantha cũng đầu xe và chạy thẳng.
Cùng lúc , trong phòng làm việc, Harvey vẫn đang chăm chú kiểm tra các báo cáo và hề rằng cô em gái rượu của Samson hết nửa vòng thành phố về đây.
Bản Bonita cũng bận rộn chạy chạy giữa các phòng ban để đôn đốc công việc nên cô cũng đồng nghiệp mới biến mất, cô cứ nghĩ rằng khi xong việc thì Lucasta lên phòng chủ tịch.
Đến tận lúc đặt bút ký văn kiện cuối cùng, Harvey mới liếc mắt màn hình máy tính và nhận hơn mười giờ sáng.
Sau vài động tác vươn vai và xoa bóp các ngón tay, dậy, để các mạch m.á.u thể lưu thông đều.
- Vào . – Anh cất tiếng khi tiếng gõ cửa vang lên.
Bonita đẩy cửa bước , đôi mắt cố liếc về phía ghế sô pha và ngạc nhiên vì thấy Lucasta cả. Cô còn kịp thắc mắc thì Harvey lên tiếng.
- Lucasta ?
- Cô ạ? Tôi giao cho cô đưa hồ sơ cho hai tầng lầu hai mươi và hai mươi mốt, lẽ cô xong từ sớm mới đúng.
Cô xong thì tiếng xoay ổ khóa vang lên và Lucasta bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/anh-chang-ma-ca-rong-cua-toi/chuong-54-co-ban-moi-cua-lucasta-2.html.]
Dù rằng đang mệt nhưng cô bé tóc vàng vẫn nở một nụ thật tươi. Cô quyết định sẽ giữ im lặng cho đến lúc Jemaine báo cáo sai sót của lên Harvey.
- Em lạc Lucasta? – Harvey mỉm cô và hỏi.
- Không ạ, em lòng vòng quanh công ty để thể ghi nhớ các địa điểm. – Lucasta dối.
- Chị còn đang định tìm em đấy. Được , bây giờ chúng sẽ ngoài dùng bữa trưa.
Sau khi sắp xếp chồng hồ sơ bàn làm việc của Harvey, Bonita nắm lấy tay Lucasta và kéo cô ngoài.
Tuy đôi chân đang đau vì chạy cật lực buổi sáng nhưng Lucasta vẫn biểu lộ cảm giác đau đớn bên ngoài mà vẫn cố bước theo Bonita.
- Anh Harvey dùng bữa trưa ạ? – Lucasta ngoái đầu cánh cửa đóng kín và hỏi.
- Không, chỉ dùng bữa sáng ở nhà, bữa trưa thì chỉ cần uống một ít sữa thôi. Chế độ ăn uống của khác chúng .
- Anh thật giống trai em. Anh trai em cũng ăn ít.
Cả hai cô gái nhanh chóng tiến thang máy và di chuyển xuống tầng . Buồng thang chuyên dụng chỉ dành riêng cho hai ở tầng hai mươi hai và giờ thêm Lucasta nữa là ba .
Thực , làm trợ lý của chủ tịch thì vị thế của Bonita lẫn Lucasta trong tập đoàn so là hơn tất cả .
Nếu Jemaine phận của Lucasta thì lẽ ông sẽ nhận sai là do bản ông kiểm tra kỹ hồ sơ khi nhận đích gọi taxi và thanh toán tiền cho cô chứ dám trách móc, đe dọa sa thải cô.
- Chị sẽ mua cho em chiếc bánh hamburger ngon nhất thế giới, đảm bảo khi ăn thì em sẽ cảm giác như bay lên trời.
Bonita tấp xe một cửa hàng thức ăn nhanh và sang nháy mắt với Lucasta.
Tuy hamburger chính là món ăn đặc trưng của đất nước nhưng mỗi nhà hàng mỗi cửa hàng thức ăn nhanh hoặc những xe bán thực phẩm đều chế biến chúng theo hương vị của riêng họ. Và nơi đây chính là nơi Bonita đặt cho cái tên là "Thiên đường của hamburger".
Biết Lucasta sống mười năm giữa rừng già nên khi mua hai chiếc bánh và hai chai nước thì Bonita đưa cô đến công viên chân cầu để thưởng thức bữa trưa ngắm cảnh.
Tại đây, khi thư giãn bãi cỏ dọc bờ sông thì thể chiêm ngưỡng các kiến trúc hoa lệ của thành phố sầm uất.
Là một cô gái tâm lý nên Bonita dễ dàng nhận tuy Lucasta nhưng thâm tâm cô bé dường như đang điều gì đó bất an, thế nên Bonita cho rằng lẽ cô quen với khí ngột ngạt trong thành phố dù rằng cô thích sống ở đây.
- Lucasta, nếu em thắc mắc bất kỳ điều gì trong công việc thì cứ cho chị nhé, như thì em sẽ cảm thấy áp lực. – Bonita mở nắp chai nước và đưa cho Lucasta.
- Vâng ạ. Cám ơn chị Bonita.