Anh ấy chính là kỳ tích - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-12 09:41:58
Lượt xem: 436

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

thực đó, nữ chính từng xuất hiện một .

Khi còn đại học, trong điện thoại của xuất hiện một cô học tên là Điềm Điềm, ngày nào cũng gửi ảnh tự chụp trong sáng cho .

Tôi xem lịch sử trò chuyện của họ.

Không xem thì , xem thì giật nảy .

Điềm Điềm: [Học trưởng, bức ảnh của em ?]

Bùi Minh trả lời cô : [Không , mũi em lệch .]

Điềm Điềm: [Đáng ghét ghê, học trưởng thật ăn , đây là mũi tự nhiên nguyên bản của em đó.]

Bùi Minh: [Thế ? Vậy em cũng khéo đẻ thật, ngũ quan chẳng mấy khớp với tỷ lệ cơ thể gì cả, chắc em sinh ở Bàn Tơ Động đấy nhỉ?]

Điềm Điềm: [...]

Điềm Điềm càng từ chối càng kiên cường, cô thậm chí còn xuất hiện thẳng trong lớp học của và Bùi Minh.

Người cô như tên gọi, giọng cũng ngọt ngào, ngoan ngoãn chào Bùi Minh:

“Học trưởng chào buổi sáng ạ ~”

Bùi Minh mơ hồ , , dùng giọng thì thầm hỏi :

“Đây là ai?”

Tôi cũng nhỏ giọng cho : “Điềm Điềm.”

Anh : “Điềm Điềm là ai?”

Tôi: “Bàn Tơ Động.”

Bùi Minh bừng tỉnh, ngạc nhiên chỉ mũi Điềm Điềm :

“Ha ha, bảo mũi cô là P mà! Trong ảnh mũi cao thế, mà thật đầu mũi to thế, giả .”

Điềm Điềm nhất thời nghẹn lời, mặt đỏ bừng mà phản bác thế nào.

Cô bé lẽ từng chịu uất ức bao giờ, hoặc cũng thể đây là đầu tiên cô gặp một đàn ông hiểu phong tình đến , khi Bùi Minh xong câu đó, cô bỗng gục xuống bàn động đậy.

Mặt vẫn úp hai cánh tay, vai khẽ run, tiếng nức nở khe khẽ rõ ràng truyền tai và Bùi Minh.

Mặc dù khó chịu với một loạt "thao tác" đáng ghét của cô , nhưng dù cũng là con gái, nếu thật sự làm thì ai cũng khó chịu.

Tôi bất ngờ thúc cùi chỏ bên cạnh, nhếch môi:

“Anh làm cô đấy, tự giải quyết .”

Bùi Minh gãi đầu, làm một hành động khiến đến giờ vẫn sốc và cho rằng là đồ ngốc.

Anh bình tĩnh : “Bảo bối, xem .”

Lời khiến tưởng bí kíp gì ghê gớm lắm.

Kết quả là nửa xổm, thò đầu qua bên cạnh bàn :

“Để xem là thật giả.”

Điềm Điềm vốn dĩ , giờ thì thật .

Tôi tối sầm mặt, chỉ Bùi Minh hắng giọng:

“Đừng , hát cho cô một bài.”

“Thiếu niên tự thiếu niên cuồng, tựa non sông thẳng sống lưng—”

Tôi bịt miệng bỏ .

Không nữa, Điềm Điềm sẽ phát điên mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/anh-ay-chinh-la-ky-tich/chuong-2.html.]

điên cuồng than phiền với hệ thống trong lòng: [Người thật sự là nam chính ? Ăn chua ngoa cay độc thế, giống chút nào với nam chính thâm tình, còn bên cạnh cũng giống nữ phụ ác độc, ngược còn giống nữ chính hơn.]

Hệ thống trả lời cô : [Nam chính đúng là Bùi Minh, tuyệt đối sai.]

Thật , cũng nhiều nghi ngờ Bùi Minh rốt cuộc nam chính .

Anh sở hữu đặc điểm bên ngoài của nam chính, duy chỉ tính cách là "nhảy nhót".

Không giống nam chính, mà giống một nam phụ hoạt bát điên cuồng tìm đường c.h.ế.t thì hơn.

5

Năm thứ năm hôn nhân, chờ đón nữ chính thứ hai – cô thư ký của Bùi Minh.

Tôi khỏi ngạc nhiên.

Thì nữ chính còn ca luân phiên, một xuyên thì đổi một nhóm xuyên khác đến luân phiên .

lúc xoa tay, chuẩn lực chào đón nữ chính tiếp theo thì cô thư ký bỗng nhiên biến mất dấu vết.

Tôi cam tâm, ở khe cửa phòng tắm hỏi Bùi Minh:

“Thư ký của ?”

Bùi Minh đờ đẫn một giây, nghiêm túc :

“Ồ, cô trộm đồ ? Tôi gửi đến sở cảnh sát .”

“?”

Người là nữ chính đó trời!

Bùi Minh thấy lẩm bẩm trong lòng, thấy xổm ở cửa phòng tắm chịu , tưởng tái phát bệnh cũ.

Anh cưng chiều, vươn tay kéo.

Phòng tắm trơn trượt quá, loạng choạng ngã nhào bồn tắm, ướt sũng từ đầu đến chân, chỉ đành vòng tay ôm lấy Bùi Minh để trượt xuống.

hiểu lầm ý , nắm lấy tay đặt lên cơ bụng, ánh mắt như : Tôi còn lạ gì em nữa, sờ , đồ quỷ~

Ưm…

Được thôi, sờ một chút…

Tiện thể hôn luôn.

Bùi Minh khẽ kêu đau, còn thì hai mắt sáng rực.

Cảm giác vẫn như khi.

Sóng xô sóng .

Tôi dường như đang trôi nổi biển cả mênh mông, chỉ thể dựa chặt khúc gỗ duy nhất...

Sau một trận mây mưa, Bùi Minh như yêu tinh hút đủ tinh khí, ôm mãn nguyện ngủ .

Còn thì hút đến kiệt sức, giường thở dài.

Càng càng thấy chướng mắt.

Hừ, tại ngủ ngon thế, còn thì ngủ .

Tôi nhẹ nhàng kéo tay Bùi Minh, mơ màng mở mắt, đối diện với ánh mắt cá c.h.ế.t vô cảm của :

“Dậy ngủ .”

“…Ồ.”

Anh như bạch tuộc quấn chặt lấy , cam tâm tình nguyện vỗ nhẹ lưng .

Cảm giác mềm mại, dễ chịu lan tỏa khắp cơ thể, cơn buồn ngủ ập đến, dần chìm giấc mộng.

Mặc dù cũng ngủ , quấn chặt quá mà ngất .

Loading...