“Chẳng chỉ là hai ngàn tệ thôi , cần làm đến ?” Trần Tư Giai cảm thấy hai ngàn tệ chỉ là một chút tiền, còn đủ mua cho cô một cái váy, căn bản đáng để nhắc tới, đáng để chuyện trong lòng.
Cô thậm chí cảm thấy Hứa Trầm Đình một chút cũng rộng lượng, chỉ thấy đang làm quá vấn đề lên, từ chuyện bé xé to.
Chẳng chỉ nhiêu đó thôi ?
Thật đúng là làm quá lên!
Những từ ngữ đó làm cho cô cảm thấy buồn nôn.
“Chúng dù cũng chỉ là sinh viên bình thường, mỗi ngày ngoài giờ học trường, thời gian còn đều làm thêm để kiếm thêm thu nhập, một tháng mới kiếm hai ngàn tệ. Cô trừ lương liền trừ lương, chẳng khác nào mỗi ngày chúng đều cố gắng làm việc như , mà cuối cùng cứ như làm công!”
Lục Cẩm Minh ở bên cạnh rõ từng chữ nhưng chẳng lọt tai chữ nào, cả tức giận đến mắt sưng huyết đỏ cả lên. Cái tên là ai, đang cái gì ...!
Bởi vì Hứa Trầm Đình còn đang học, chỉ thể kiếm công việc làm thêm ngoài giờ hành chính.
Đi làm thêm ngoài giờ hành chính thì lương mỗi giờ sẽ nhận là 14 tệ. Bình thường sẽ làm từ thứ hai đến thứ sáu, mỗi ngày làm việc 4 tiếng đồng hồ, từ 6 giờ chiều đến 10 giờ khuya. Hai ngày cuối tuần thì làm luôn giờ hành chính, tổng cộng là 8 tiếng 1 ngày.
Nếu cẩn thận tính lương cả tháng, trừ các khoản chi phí thì dư 2100 tệ. Đối với Hứa Trầm Đình mà , hơn hai ngàn tệ là tiền đủ để sinh hoạt cả 3 tháng. Anh khó khăn lắm mới kiếm .
”Thật là quá đáng, dù cũng chỉ là sinh viên, khó khăn lắm mới kiếm một chút tiền. Thế mà ngang nhiên dám đòi cắt xén lương của . Đã thế còn vu oan xâm hại cô, làm hỏng thanh danh của , cô thể sống thất đức như thế!”
“Cô nhanh chóng đem tiền lương trả cho . Rồi chuyện kết thúc ở đây. Người dù cũng chỉ là sinh viên mà thôi. Hứa Trầm Đình cũng hề làm gì sai ở đây cả”
Quần chúng vây xem phát hiện Trần Tư Giai dắt mũi, nên hiểu lầm thiếu niên . Lúc mũi nhọn bắt đầu xoay về Trần Tư Giai, hướng về phía cô để chỉ trích , như thể tất cả đều là của cô.
Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-38-trong-mot-tran-tuyet-lo-khong-co-bong-tuyet-nao-la-vo-toi.html.]
Hứa Trầm Đình cũng vì ban đầu ai bên cạnh tin tưởng bênh vực, nay dư luận đám đông về phía mà cảm thấy đắc chí. Ngược còn cảm thấy mắt như một bức tranh phong thủy luân chuyển liên hồi, làm cảm thấy thật trào phúng, thật buồn . Trần Tư Giai ngay ban đầu sai, những rõ nhưng vẫn nhảy chỉ trích thậm tệ mà để ý đúng sai. Bọn họ nên khi chỉ trích ai đó, cũng phân trắng đen rõ chứ.
Bọn họ tự cho bản chính nghĩa, nhưng chính từ những thứ tự cho là chính nghĩa, tự cho là bản đỉnh cao của đạo đức, tùy ý giẫm đạp khác, bức tử lượt từng vô tội để thoả mãn cái gọi là “Chính nghĩa”. Vào thời điểm tuyết lở, một bông tuyết nào là vô tội.
"Làm cái gì hả?" Ông chủ quán cà phê khi nhận điện thoại báo tin trong quán đang chuyện phát sinh, vội vàng chạy tới.
Chứng kiến trong quán nhiều cảnh sát đang làm việc, những vị khách cũ cũng bảy mồm tám mỏ bàn tán, cứ như thể tiếp tục làm ăn buôn bán a... Nếu mặc kệ tình trạng mà giải quyết thì sẽ ảnh hưởng tới công việc buôn bán của ông.
“Ông chủ!”
Trần Tư Giai thấy ông chủ đến. Vào lúc đó, con mắt của cô sáng cả lên, như là tìm chỗ dựa, tựa như ông là viên thuốc an thần thể làm bình tĩnh tâm trạng bất của cô lúc . Cô chạy tới phía ông chủ cáo trạng : “Ông chủ, ông đuổi việc Hứa Trầm Đình đúng !”
“Bỏ bê công việc lý do, chuyện đủ để đuổi việc ư ? Vậy mà tại còn gây chuyện ở đây?”
Ông chủ quán cà phê vẫn rõ chuyện gì xảy , còn tưởng rằng là Hứa Trầm Đình bởi vì đuổi mà gây chuyện : “Tiểu Hứa .., bình thường cũng là hiểu chuyện, hôm nay xảy chuyện gì? Lúc cũng chính bản cam đoan là sẽ làm đúng giờ, nếu làm lúc nào cũng thể đuổi ”
“Chuyện ông đuổi việc , bản ý kiến, nhưng ông trừ một tháng tiền lương của ! Tôi hiểu chuyện nhưng ngu!”
Hứa Trầm Đình kể hết tất cả mâu thuẫn của ngày hôm nay cho ông chủ, rõ lý do tại ở đây gây chuyện ?
“Ai trừ tiền lương của !”
Ông chủ với vẻ mặt hoang mang: “Tôi đây là ông chủ quán lớn, làm gì tham lam đến nỗi quỵt 2000 tệ của ?”.
Ông chủ thoắt cái hiểu rõ chuyện, lập tức qua giáng một cái tát mạnh mặt Trần Tư Giai, tức giận mắng: “ Người dù cũng chỉ là sinh viên làm vất vả lắm mới kiếm tiền , mà cô dám tham lam tiền lương của , lòng của cô thể độc ác như thế...”