Việc thêm Phó Duệ Bạch và hộ khẩu cũng thuận lợi, tiên Phó Bạc Quân cho chuẩn đầy đủ các tài liệu.
Phó Bạc Quân cầm sổ hộ khẩu trong tay, chậm rãi mở miệng: “Lần .”
“Hả?”
Hứa Trầm Đình thấy tiếng thì đầu Phó Bạc Quân, hiểu rốt cuộc là ý gì.
“Lần sẽ là khi mà tên của em xuất hiện ở chỗ .”
Phó Bạc Quân mở sổ hộ khẩu , dùng ngón tay gõ nhẹ lên phía với Hứa Trầm Đình: “Nhóc con , em sắp đủ tuổi theo pháp luật quy định .”
“Ừm.”
Hứa Trầm Đình mỉm gật đầu, chỉ Phó Bạc Quân đang chờ mà cũng mong đợi.
Muốn cùng tên sổ hộ khẩu với Phó Bạc Quân, mối quan hệ giữa và càng thêm đúng lý hợp tình.
Không lời nào âu yếm hơn câu sẽ chờ đến khi em đủ tuổi hợp pháp để kết hôn.
Sau khi xử lý vấn đề hộ khẩu cho Phó Duệ Bạch xong, Hứa Trầm Đình và Phó Bạc Quân liền dẫn Phó Duệ Bạch mua quần áo.
Chủ yếu vẫn là Hứa Trầm Đình lựa chọn cho bé.
Phó Bạc Quân thì chống cằm ở sô pha trong cửa hàng, ánh mắt dõi theo Hứa Trầm Đình.
Mỗi khi Hứa Trầm Đình đầu hỏi rằng ‘Thằng bé mặc cái ’ thì Phó Bạc Quân đều sẽ gật đầu chắc nịch.
“Anh thật sự nghiêm túc ?”
Ngay từ đầu Hứa Trầm Đình còn tin, nhưng mà đó, chỉ cần đầu thì Phó Bạc Quân gật đầu, khiến cho cảm thấy hình như chút qua loa lấy lệ.
“Có.”
Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!
Phó Bạc Quân vẫn tự tin gật đầu, biểu tình chút chột nào: “Anh vẫn luôn nghiêm túc em, từng giây phút mất tập trung nào cả.”
Hứa Trầm Đình thật sự là tức giận rung động, Phó Bạc Quân quả thật lợi hại, nếu cứ khiêu khích như thì thể kiềm chế chứ?
“Sao quyến rũ như hả?”
Hứa Trầm Đình về phía Phó Bạc Quân, đôi mắt sáng rực như trời, trong ánh mắt tràn đầy sự yêu thích, giọng mềm mại ngọt ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-105-tot-nhat-la-khong-nen-hoi-vi-cau-tra-loi-se-la-xem-tam-trang-day.html.]
Hứa Trầm Đình bĩu môi, thất vọng: “Thật hôn một cái, nhưng mà chỗ đông quá.”
Phó Bạc Quân:!!
Rốt cuộc là ai quyến rũ khác hơn ?
Tư thế bĩu môi đòi hôn như thế quả thật là chí mạng mà.
Nhóc con vô tư còn rằng câu của sức dụ dỗ đến mức nào, khiến vô cùng khao khát thể mạnh mẽ kéo hôn thật sâu.
mà, !
Lần ở nhà, chỉ mới chú Lâm và Phó Duệ Bạch thấy mà nhóc con của thấy hổ đến mức nổi giận với .
Nếu mà thật sự làm trò gì ở giữa khu trung tâm thương mại thì chắc chắn vị tiểu tổ tông sẽ phát điên mất.
“Về nhà sẽ cho em hôn đủ.” Phó Bạc Quân phóng khoáng .
“Dạ.”
Lúc Hứa Trầm Đình cảm thấy gì hổ cả, cũng thoải mái phóng khoáng gật đầu, hơn nữa tâm trạng còn , quên lúc kêu gào bảo Phó Bạc Quân hãy cấm dục là ai.
Phó Bạc Quân nhất là nên hỏi, vì câu trả lời sẽ là xem tâm trạng đấy.
Trên đường trở về nhà, Phó Duệ Bạch nghiêng đầu ngủ say chiếc ghế dựa an dành cho trẻ em.
Hôm nay Hứa Trầm Đình mua cho bé nhiều quần áo, thấy nhóc mặc cái gì cũng cảm thấy đáng yêu nên cứ thử thử thử, mua mua mua, khiến bé mệt c.h.ế.t .
mà cũng cần mua nhiều một chút bởi vì lúc Phó Bạc Quân đón đứa nhỏ về đây cũng mang theo bất kỳ cái gì cả.
Nghĩ thái độ của ruột đối với nhóc độc đoán như thế thì chắc hẳn là nó cũng quần áo tử tế gì !
là một nhóc vô cùng đáng thương.
“Ông chủ Phó , xem, nó sẽ gọi chúng như thế nào đây?”
Hứa Trầm Đình bé về phía Phó Bạc Quân, bắt đầu suy nghĩ về vấn đề : “Nó thể gọi là cha thế thì gọi em là gì đây?”
Phó Bạc Quân cũng đang suy ngẫm.
mà Hứa Trầm Đình đưa một đáp án khiến Phó Bạc Quân khỏi cau mày.