Ở Một Bên Khác - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-11-01 23:11:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Phong thư là phong thư giấy vàng bình thường, gì đặc biệt, nhưng thời đại vẫn còn thư, khiến cảm thấy chút đặc biệt, dù thì bây giờ smartphone phát triển đến .

Tôi cẩn thận mở phong thư, lấy bức thư bên trong.

“Dương Lâm, con rời khỏi đây, ở đây an , bên là bãi lầy, là đầm lầy, con thể tiếp tục sa nữa, hãy bảo vệ viên ngọc đó, viên ngọc cũng sẽ bảo vệ con, con nên rời .”

Người ký tên là chú hai!

Tôi nghĩ ngợi gì, lập tức cầm điện thoại chạy khỏi phòng, chạy xuống quầy lễ tân.

“Cô gái, đưa bức thư cho cô ở ?”

“Chú ... chú đưa cho xong thì luôn.”

Cô gái dường như sự lo lắng của làm cho sợ hãi, chuyện cũng lắp bắp.

“Đi hướng nào?”

“Hướng đó.”

Cô gái chỉ về một con hẻm nhỏ bên ngoài khách sạn.

Khi lao hẻm nhỏ, hẻm trống một ai.

Thì chú hai thừa đến huyện Tân An, thì chú chắc chắn đang tìm chú , tại chú hai xuất hiện mặt ? Bên là gì?

Tối qua dường như Quý Tiết cũng nhắc đến bên .

Tôi mang theo sự nghi ngờ về phía khách sạn, đến khách sạn thì thấy hai đàn ông mặc vest cạnh quầy lễ tân.

Cả hai đều hình vạm vỡ, trông như những vận động viên thể hình, bộ vest gần như sắp nổ tung.

Dường như bọn họ đang hỏi quầy lễ tân, đột nhiên, cô gái ở quầy lễ tân chỉ tay về phía , hai đó đồng loạt đầu , lập tức chạy về phía .

Bộ não buồn suy nghĩ theo bản năng bỏ chạy.

Quả thật, hai đó đang đuổi theo .

Tôi từ hẻm nhỏ chạy đường lớn, phía vang lên tiếng bước chân đuổi theo của hai , dùng đuôi mắt thấy họ đang bám sát lưng .

Mặc dù họ là ai, nhưng trực giác của bảo rằng thể bắt.

Tôi chạy về phía nơi đông , hy vọng thể dựa đám đông để làm chậm bước chân của họ.

Trên con phố yên tĩnh, như một kẻ điên, nhảy qua nhảy .

May mắn , hình khá gầy, thể linh hoạt chạy trong đám đông, trong khi hai hình vạm vỡ nên thể nhanh nhẹn như .

Do cảm, cảm thấy sức lực dần cạn kiệt, trong lúc khẩn cấp, chỉ còn cách chạy công viên trung tâm, trốn trong nhà vệ sinh công cộng.

Không kịp nghỉ ngơi, vội vàng lấy điện thoại trong túi , gọi cho Lương Sơn.

"Thế nào? Tìm thấy chú hai của ?"

Tôi kịp kể cho Lương Sơn về chuyện tối qua, phát hiện t.h.i t.h.ể ở nhà chú hai.

"Đừng mấy chuyện đó, ? Mau đến đón , bắt !"

"Cậu vẫn ở Bình Sơn ? Tôi lập tức lái xe qua, gửi vị trí cho ."

Tôi đáp một tiếng "" cúp máy, dùng điện thoại gửi vị trí hiện tại của cho Lương Sơn, nhanh nhận phản hồi từ .

"Tôi sẽ đến hai mươi phút, cẩn thận nhé."

Sau khi thông báo cho Lương Sơn, từ nhà vệ sinh bước .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/o-mot-ben-khac/chuong-16.html.]

Nhà vệ sinh công cộng là một gian gần như kín, lối chỉ cánh cửa lớn . Nếu họ tìm thấy nhà vệ sinh công cộng, họ sẽ như bắt rùa trong rọ, cơ hội phản kháng.

Ra khỏi nhà vệ sinh, thực sự còn sức để tiếp tục chạy.

, bò lên một ngọn đồi nhỏ xa, nơi vài cây thông, đủ làm chỗ ẩn nấp, và từ đây thể quan sát rõ ràng tình hình ở lối công viên cũng như nhà vệ sinh.

Chưa lâu khi leo lên đồi, hai đó đuổi đến lối công viên.

Người đàn ông thấp hơn hiệu cho đàn ông cao hơn, khi cao gật đầu thì tiếp tục chạy về phía , còn thấp thì công viên.

Thấy về phía nhà vệ sinh công cộng, vội vàng cúi thấp xuống.

Vừa chạy mồ hôi đầm đìa, giờ gió lạnh thổi , nhiệt độ cơ thể nhanh chóng giảm xuống, hy vọng Lương Sơn thể mau mau đến đây.

Quả thật, đàn ông thấp nhà vệ sinh, may mắn là lúc nãy quyết định ở đó, nếu giờ tìm thấy.

Người đàn ông thấp thất vọng bước từ nhà vệ sinh, lấy điện thoại từ trong bộ suit , dường như đang gọi điện.

Tôi cố gắng gần vị trí của đàn ông.

"Xin ... chạy... Hoài Thanh... Ngọc bội... ... yên tâm..."

Gió thực sự quá lớn, cộng với cách khá xa đàn ông, đang gì, chỉ những từ vụn vặt.

Tuy nhiên, thấy hai từ quan trọng, "Hoài Thanh", "Ngọc bội".

Hoài Thanh là tên của chú hai, tên đầy đủ của chú hai là Dương Hoài Thanh.

Nếu đoán sai, ngọc bội mà họ chính là viên ngọc đeo cổ .

Những đang nhắm chú hai và ngọc bội!

Lẽ nào chú hai đang trốn tránh những , nên xuất hiện mặt ?

Đinh linh linh!

Chết tiệt! Chiếc điện thoại trong túi quần reo lên lúc .

Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!

Người đàn ông thấp thấy âm thanh, về phía .

Tôi hoảng hốt chạy xuống từ phía bên của đồi, một nữa bắt đầu chạy điên cuồng.

Trong công viên đám đông cản trở, tốc độ của đàn ông nhanh, ngày càng gần hơn.

Điện thoại vẫn đang reo.

Tôi chạy lấy điện thoại .

"Đầu Gỗ, sắp đến, bây giờ thể khỏi công viên."

Chiếc áo lưng đàn ông nắm lấy, lập tức ném chiếc điện thoại tay về phía .

Người đàn ông rên lên một tiếng, tay nắm lấy áo buông .

Nhân cơ hội , dồn bộ sức lực chạy về phía lối công viên.

Xe của Lương Sơn lúc dừng bên đường, vội vàng mở cửa xe nhảy trong.

"Nhanh lái xe!"

Người đàn ông dường như vẫn cam lòng, chạy theo xe một đoạn dài, thấy thể đuổi kịp xe mới dừng .

Tôi qua cửa sổ của xe, thấy từng dòng m.á.u lớn từ mũi đàn ông chảy , đoán lẽ là do ném điện thoại trúng mũi .

"Người nãy chính là bắt ?"

Lương Sơn lái xe hỏi.

Loading...