Ly Hôn Rồi, Thân Phận Cô Diêu Bị Lộ - Diêu Khê Nguyệt & Kỷ Huân - Chương 78: Nguyệt Nguyệt

Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:11:12
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Rất nhanh, Diêu Khê Nguyệt làm xong ba món mặn và một món canh, gọi Bùi Tịch Thần qua ăn cơm.

Lần cảm cúm đến nhà họ Bùi còn nếm tài nấu nướng của Cận Gia, hôm nay cô mời Bùi Tịch Thần nếm thử tài nghệ của , để tỏ lòng ơn.

thì cũng ăn gần xong với ở nhà hàng , ăn vài miếng nếm thử hương vị là .

Món ăn bàn tỏa hương thơm nồng nàn, Bùi Tịch Thần hít một thật sâu, gắp một đũa ăn thử, khen ngợi: “Ngon.”

Đó là những món ăn gia đình đơn giản nhất, ăn miệng lưu hương thơm, khiến cảm thấy hạnh phúc.

Diêu Khê Nguyệt cong cong khóe mắt, “Ngon thì ăn nhiều .”

Cô là thích ăn rau mùi, hầu hết các món ăn khi lò đều rắc thêm rau mùi thái nhỏ. Lần nấu ăn cho một chút rau mùi nào, ăn luôn cảm thấy thiếu thiếu hương vị gì đó.

Thấy Bùi Tịch Thần ăn bát cơm thứ hai, các món ăn bàn cũng nhanh chóng vơi , cô khỏi tặc lưỡi. Anh thực sự ăn ở nhà hàng ? Sao còn thể ăn nhiều đến ?

Bùi Tịch Thần ăn xong miếng cuối cùng, đặt bát đũa xuống bàn, dùng khăn giấy lau miệng, “Cảm ơn Diêu tiểu thư chiêu đãi, cơm canh ngon, ngon hơn tài nấu nướng của nhiều.”

“Cận Gia khiêm tốn , tài nấu nướng của tồi, ăn vui vẻ.”

Diêu Khê Nguyệt khen , hai cứ thế qua , thật giống như đang khen xã giao.

Cô vẫn ăn xong, ăn : “Tôi ăn chậm, Cận Gia việc thì về .”

Bùi Tịch Thần ăn xong hai bát cơm, còn cô mới ăn nửa bát, cô diễn tả trọn vẹn sự chậm rãi, nhai kỹ nuốt chậm.

“Không , việc gì, đợi Diêu tiểu thư ăn xong bữa cơm về cũng muộn.”

Bùi Tịch Thần cởi nút áo sơ mi ở cổ tay, xắn tay áo lên, để lộ cánh tay săn chắc khỏe khoắn.

“Vừa nãy ở cửa gặp Kỷ , gọi cô là Khê Nguyệt, hai quen ?”

Giọng điệu của khác gì bình thường, Diêu Khê Nguyệt nghĩ tò mò, nuốt miếng cơm trong miệng.

“Cũng tạm, là bạn bè, thấy gọi tiểu thư quá xa cách, đề nghị gọi tên , chuyện gì ?”

Bùi Tịch Thần động lòng, lập tức hỏi: “Tôi và Diêu tiểu thư cũng coi là bạn bè đúng ? Trải qua nhiều chuyện như , cách xưng hô giữa hai chúng , liệu thể đổi ?”

Diêu Khê Nguyệt nghiêng đầu, buột miệng : “Được chứ.”

Lời khỏi miệng cô hối hận. Cô thể gọi Hành Diệu, nhưng nghĩ đến việc gọi Tịch Thần, cô thấy tự nhiên. Vừa định mở miệng từ chối, cô thấy Bùi Tịch Thần gọi: “Nguyệt Nguyệt.”

Mặt Diêu Khê Nguyệt đỏ lên, cúi đầu lầm bầm: “Sao gọi là Nguyệt Nguyệt?”

Không nên gọi cô là Khê Nguyệt như Kỷ Hành Diệu ? Nguyệt Nguyệt đối với cô mà , quá mật, là cái tên mà những thiết mới gọi.

Cô đỏ mặt Bùi Tịch Thần, chỉ thấy khuôn mặt lạnh lùng của lúc mang theo chút ý , dịu dàng như gió xuân tháng hai.

“Tôi tự cho rằng, mối quan hệ giữa và Kỷ , và cô thiết hơn một chút.”

Thái độ đương nhiên của khiến lời của cô nghẹn . Thân thiết? Hai họ thiết từ bao giờ?

“Cái, cái xưng hô quá mật, sẽ khiến khác hiểu lầm.”

Oánh Oánh luôn nghĩ linh tinh, nếu cô bé thấy cách xưng hô , chắc đề cập đến chuyện đổi miệng gọi là chị dâu nữa.

Diêu Khê Nguyệt từ chối thẳng thừng: “Cận Gia đổi cách xưng hô, gọi thẳng tên hoặc Khê Nguyệt đều , Nguyệt Nguyệt thì .”

Bùi Tịch Thần thái độ kiên quyết: “Người khác hiểu lầm thì liên quan gì đến chúng ? Cứ gọi là Nguyệt Nguyệt.”

Anh quyết tâm đổi cách xưng hô: “Cô gọi là Tịch Thần hoặc A Thần đều .”

Diêu Khê Nguyệt lặng lẽ cúi đầu ăn cơm, giọng nghèn nghẹn: “Tôi cứ gọi Cận Gia là , thôi thôi, tùy .”

Cô thật sự bất lực, Bùi Tịch Thần đặc biệt cố chấp về cách xưng hô, nhất định gọi cô là Nguyệt Nguyệt. Cô nghĩ, ngoài Lận nãi nãi và Tần lão, hình như ai gọi cô là Nguyệt Nguyệt.

Nguyệt Thần, Khê Nguyệt là những cách gọi cô thường thấy, Bùi Tịch Thần chọn cách gọi mật nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ly-hon-roi-than-phan-co-dieu-bi-lo-dieu-khe-nguyet-ky-huan-vnuq/chuong-78-nguyet-nguyet.html.]

Bùi Tịch Thần tranh thủ cách gọi Diêu Khê Nguyệt mật hơn Kỷ Hành Diệu, khóe miệng khỏi nở một nụ .

Diêu Khê Nguyệt chợt nhớ , Bùi Tịch Thần , tối hẹn hò với xong, giờ gọi cô là Nguyệt Nguyệt?

Thật sự coi cô là phụ nữ rành thế sự ?

Trái tim đang đập loạn xạ bỗng chìm xuống, Diêu Khê Nguyệt cụp mắt xuống, “Hôm qua vô tình thấy hẹn Cận Gia ăn, tối nay Cận Gia đúng ?”

Người tên Vãn là ai?

Nụ của Bùi Tịch Thần cứng , đáy mắt lóe lên một tia sát khí, giữa hai lông mày thêm vẻ thiếu kiên nhẫn.

“Chỉ là quan trọng thôi.”

Nếu là quan trọng, còn tự hẹn ?

Diêu Khê Nguyệt tin, phụ nữ lưu tên Vãn đó, đối với Bùi Tịch Thần là quan trọng.

“Thật ?”

Cô khẽ hỏi ngược , “Cận Gia từ bên ngoài về, ăn cơm?”

Anh vẻ mặt lạnh lùng, kiên nhẫn giải thích: “Tôi cũng định về nhà tự nấu ăn, đúng lúc Nguyệt Nguyệt cô nhắn tin cho , nên qua đây.”

“Ồ, thì .”

Nhớ đến phụ nữ xinh với khí chất hoạt bát đó, thái độ của Diêu Khê Nguyệt lạnh nhạt , cô ăn cơm xong vội vã.

“Tôi ăn xong , mời Cận Gia về nhà .”

“Không vội, Dữ Châu còn về, thêm lát nữa.”

Bùi Tịch Thần dậy, xắn tay áo lên, dọn bát đĩa bàn ăn , “Nhân tiện rửa bát luôn.”

Diêu Khê Nguyệt đưa tay ngăn , “Cận Gia là khách, để khách rửa bát? Mấy cái bát rửa xong ngay thôi.”

Bùi Tịch Thần nhờ cao tay dài, cầm bát lên, vòng qua Diêu Khê Nguyệt bếp.

“Nguyệt Nguyệt, đừng khách sáo với , chỉ là rửa bát thôi mà.”

Người đàn ông cao lớn mặc vest cúi đầu bên bồn rửa chén trong bếp, nghiêm túc rửa những chiếc bát trong tay.

Rõ ràng vest và nhà bếp chẳng ăn nhập gì với , nhưng cô cảnh , nội tâm bỗng nhiên rung động.

Mặc vest thể nấu cơm rửa bát? Đại gia gia hàng nghìn tỷ giờ đang rửa bát cho cô trong bếp của cô.

“Nguyệt Nguyệt, để trong tủ bát nhé?”

Giọng trầm thấp khàn khàn của đàn ông truyền đến, cắt đứt dòng suy nghĩ của cô.

“Ừm.”

Ngón tay thon dài của đàn ông dùng miếng giẻ rửa bát sạch sẽ lau khô nước bát đũa, vẻ mặt nghiêm túc như đang nghiên cứu một phương án quan trọng của công ty.

Trong đầu Diêu Khê Nguyệt thoáng qua hình ảnh Lận Dục say mèm, Lận Dục chỉ ăn uống, Lận Dục lời cay độc mắng chửi khác…

Những ký ức đó, dường như xa lắm .

Bùi Tịch Thần quên dọn dẹp sạch sẽ bàn ăn, khi bước , Diêu Khê Nguyệt phát hiện bộ vest màu xám của dính một chút vết dầu.

Cô chỉ n.g.ự.c , “Cái , vết dầu…”

Nếu cô nhầm, vest của Bùi Tịch Thần đều là hàng đặt may riêng, giá cả cao, chi phí vệ sinh cũng đắt.

Bùi Tịch Thần cúi đầu một cái, vô tư : “Không , cởi giặt là .”

Diêu Khê Nguyệt ôm một chiếc gối ôm sofa, tư thế thoải mái, Bùi Tịch Thần xuống ghế sofa đối diện cô.

Loading...