Thu Chưa Tàn Đông Đã Tới - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-12-09 12:17:08
Lượt xem: 1,360

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giải quyết xong, Cố Hoài Cảnh đầu thẳng đến bên Tô Tước.

Anh thành thạo rót nước cho Tô Tước, gắp thức ăn và thử nhiệt độ cho cô, khi đút canh cho cô uống còn thổi nguội từng muỗng nhỏ, đưa đến tận miệng cô, khiến ít xung quanh đầu khen ngợi.

Nhân viên phục vụ cũng nhịn khen ngợi sự chu đáo của Cố Hoài Cảnh, nhưng Tô Tước luôn cảm thấy ăn thấy vị.

Anh tỏ vẻ chu đáo với cô, nhưng thật tâm trí bay xa tận .

Đột nhiên chuông điện thoại reo, Cố Hoài Cảnh lộ vẻ áy náy.

“Xin , vợ, công ty đột nhiên việc gấp, xử lý một chút.”

Nói xong vội vã rời .

Tô Tước nảy ý nghĩ, mở ứng dụng mạng xã hội lâu đăng nhập.

Vừa nhấp , cô thấy ảnh hai đang hôn say đắm ánh đèn đường.

Khu vực bình luận tràn ngập lời chúc phúc.

“Tổng giám đốc Cố cưng chiều quá, chiếc kẹp tóc đầu Tô Tước là kẹp cổ vật đấu giá hàng triệu tệ, bộ đồ chắc làm từ thời kỳ Phấn Trắng mới mua nổi.”

“Thật là hạnh phúc quá , Tổng giám đốc Cố trai giàu , cưng chiều cô lên tận trời, còn chuyện thì dùng hết sức lực cho cô . Nghe đây khi ở khách sạn, một đêm dùng hết mấy hộp, sáng hôm Cố phu nhân bế ngoài.”

Phía khu vực bình luận còn đính kèm nhiều hình ảnh, châm chọc rằng họ qua thế giới của hai họ.

Cố Hoài Cảnh nửa quỳ mang giày cho cô , nửa đêm còn cùng cô quán nướng ven đường.

Khóe môi Kiều Tư Dư dính nước chấm, cũng nâng tay hôn , vẻ mặt tràn đầy cưng chiều.

Anh đưa cô đến công viên giải trí, chơi tàu lượn siêu tốc và ngựa gỗ mà đây luôn là trẻ con.

……

Hàng vạn bình luận, cô lật xem từng cái một, Tô Tước chỉ cảm thấy mắt tối sầm .

Cả cô cứng đờ, sắc mặt trắng bệch từng chút một.

Hóa sớm như , cái lúc mà cô nghĩ đang yêu, đàn ông thề non hẹn biển với cô đưa phụ nữ khác khắp chân trời góc bể.

Ngày đêm quấn quýt, thủ thỉ bên tai, thảo nào thể rời xa cô .

Nước mắt Tô Tước tuôn rơi từ lúc nào , cô chạy như bay nhà vệ sinh để dặm lớp trang điểm lem luốc.

càng dặm, vết nước mắt mặt càng nhiều, lau mãi sạch.

Hóa nỗi buồn tột cùng là thể kiểm soát nước mắt.

Mãi đến khi bình tĩnh , cô thấy tiếng thở dốc mơ hồ trong khí.

theo âm thanh đến phòng tạp vụ, cả Tô Tước lập tức đông cứng.

Qua khe cửa, cô thấy Cố Hoài Cảnh đang đẩy Kiều Tư Dư, quần áo chỉnh tề, tường.

Giọng đàn ông khàn khàn:

“Em chạy đến đây làm gì? Mang khuôn mặt giống hệt vợ , làm cái trò phục vụ khác, hả?”

Nói , như một sự trừng phạt, thúc mạnh cơ thể cô , đôi mắt ánh lên vẻ khoái lạc và thỏa mãn mà cô từng thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/thu-chua-tan-dong-da-toi/chuong-4.html.]

Kiều Tư Dư l.i.ế.m môi, giọng quyến rũ:

“Cố chẳng thích kiểu đồng phục dụ dỗ nhất ? Bên ngoài nhiều như , thấy kích thích ?”

Cố Hoài Cảnh khẽ, mạnh mẽ xoa nắn nơi đầy đặn của cô .

“Em thế , chỉ ước c.h.ế.t em thôi.”

“Dẻo miệng...” Kiều Tư Dư nũng nịu c.ắ.n tai .

“Anh cũng như giường cô Tô ?”

“Ghen ?” Giọng đàn ông trêu chọc.

“Chỉ em mới thể khơi gợi hứng thú và d.ụ.c vọng của , em, ai làm thỏa mãn .”

Anh nâng cằm cô lên, ngón tay vuốt ve đôi môi đỏ mọng quyến rũ.

“Anh từng chạm , là em kiểm tra xem.”

Hai nhanh chóng đổi tư thế, bắt đầu vòng chiến mới.

Nghe tiếng thở dốc mờ ám của hai , Tô Tước chỉ cảm thấy trái tim như xé nát, m.á.u chảy đầm đìa.

Cô luôn nghĩ Cố Hoài Cảnh là vì thương cô nên mới làm những chuyện mật, nhưng ngờ chỉ là làm những chuyện đó với cô.

Tô Tước bất lực khuỵu xuống đất, cảm giác tuyệt vọng nghẹt thở gần như xé tan nội tạng cô.

Khi cô sửa soạn xong và trở chỗ , cô thấy Cố Hoài Cảnh giữa đám đông, quần áo chỉnh tề.

Còn Kiều Tư Dư ở cách đó xa, ánh mắt mơ màng, khuôn mặt ửng hồng bất thường.

Người đàn ông cầm một sợi dây chuyền kim cương, quỳ một gối xuống.

“Vợ, yêu em. Hãy để viên kim cương vĩnh cửu chứng giám cho tình yêu của chúng .”

Khách xung quanh bắt đầu hò reo, nhưng Tô Tước hề cảm thấy xúc động chút nào. Rõ ràng mới đây thôi, còn đang ở phụ nữ khác và cảm giác gì với cô.

Giờ đây, diễn trò mặt rằng chỉ yêu cô.

Cô chỉ thấy thật nực .

lúc cô đang bực bội đối phó thế nào, Kiều Tư Dư với đôi mắt ướt nhòe bước tới, tặng hoa hồng cho Tô Tước.

Nghĩ đến cảnh tượng kinh tởm , Tô Tước theo bản năng lùi ,

nhưng tấm ván chân bỗng nhiên lung lay, Tô Tước theo phản xạ túm lấy Kiều Tư Dư mặt.

Tiếng la hét vang lên, cả hai cùng lăn xuống cầu thang.

Tô Tước ngã mạnh xuống đất, cơn đau lập tức lan khắp cơ thể, khiến cô thốt nên lời.

Mở mắt , cô thấy Cố Hoài Cảnh bước tới, chút do dự bảo vệ Kiều Tư Dư trong vòng tay.

“Em thương ở ?”

“Cẳng chân... , em .” Giọng Kiều Tư Dư run rẩy.

“Cố tổng, đừng trách chị Tô, chị cũng cố ý .”

Loading...