Hoa hồng tím đung đưa trong gió - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:13:29
Lượt xem: 154

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi bắt đầu cuộc sống mới, độc lập nơi đất khách.

Khi tâm trạng , lười dọn dẹp, hành lý mở chất đống ở góc tường lâu.

Ánh mặt trời chiếu , bụi bẩn lơ lửng khắp nơi.

Tôi thời gian để tự thương hại, mới làm, đôi khi cuối tuần cũng tăng ca.

Bận rộn cái lợi của nó, trong lúc nghỉ giải lao, sờ sờ n.g.ự.c , thấy đau lòng như tưởng tượng.

Xem , đưa quyết định chính xác.

Bố Tống Lượng chuyện chúng chia tay, liền vội vã đuổi theo đến Bắc Kinh.

Hai ông bà đợi tòa nhà công ty.

Vừa bước khỏi cổng, Tống Lượng tiến tới, nắm c.h.ặ.t t.a.y .

nghiến răng :

"Không chị họ con dùng thủ đoạn gì, mà Lượng Lượng cưới cô .”

"Trời ơi, mất mặt c.h.ế.t , một hàng qua sử dụng, còn dắt theo hai đứa vướng víu."

Tôi rút tay , tự vệ cho sâu túi quần: "Dì ơi, chúng cháu còn liên quan gì nữa, sự lựa chọn của Tống Lượng là việc riêng của ."

lóc ngay mặt :

"Vi Vi, dì cầu xin con, Tống Lượng nhất định sẽ hối hận. Không thằng bé rót bùa mê t.h.u.ố.c lú gì.”

"Vi Vi, con ngoan, làm ơn hạ thấp tư thái xuống một chút, chuyện t.ử tế với nó, đừng cãi , nó sẽ đầu thôi."

Con trai bà ngoại tình, yêu cầu hạ thấp tư thái?

Trước đây thấy Tống Lượng quá coi trọng , bây giờ thì thấy quá mức vô lý.

Tôi khẩy trong lòng.

Bùa mê t.h.u.ố.c lú gì chứ, lẽ Tống Lượng là do hội chứng Oedipus bùng phát (Hội chứng yêu bùng phát mạnh mẽ).

cũng từng công khai kể rằng, ngày xưa hai con thường chơi trò hoàng t.ử và công chúa, Tống Lượng đến tận năm lớp chín vẫn ngủ chung với bà, đuổi bố sang phòng phụ...

Đối mặt với sự đeo bám của Tống Lượng, chỉ thấy bụng đói cồn cào và vô cùng phiền phức.

Cửa sổ mới mở của khu ẩm thực bên cạnh chắc chắn xếp hàng dài .

Hôm nay cố tình chuồn xuống năm phút.

Lại ăn nữa , thật sự đ.á.n.h quá .

Mẹ Tống Lượng vẫn mềm nắn rắn buông, mất kiên nhẫn.

Một đồng nghiệp từng hợp tác ngang qua.

Anh nghi ngờ chúng .

Tôi độc , bèn đưa tay kéo , ngẩng đầu lên, kiêu ngạo : "Dì ơi, chúng con ăn , làm ơn tránh đường."

Sau đó, kéo thẳng.

Không thể lợi dụng một cách vô ích .

Tối hôm đó mời Phương Chí Châu ăn cơm, tiện tay chọn một quán Nhật mới mở, đến nơi mới đó là buffet giá tám trăm...

Đồ ăn thì ngon thật đấy, nhưng một bữa ăn tứt cả một ngàn sáu trăm đại dương, khiến đau xót ruột, càng giận Tống Lượng hơn.

Mẹ mới chuyện chị họ và Tống Lượng làm đám cưới ở quê.

liên tục gửi hàng chục tin nhắn thoại năm mươi giây, tay run run dám mở.

Sau đó, bà gọi video call liên tục.

Cuối cùng đành nhấn nút , kết nối liền theo bản năng ném điện thoại lên bàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/hoa-hong-tim-dung-dua-trong-gio/chuong-3.html.]

Mẹ gầm lên trong điện thoại:

"Mày để cho cái con đàn bà tái hôn đó cướp bạn trai của mày!”

"Mày thể khá lên !"

Tôi mặc kệ bà gầm thét trần nhà suốt năm phút, mới run rẩy đỡ điện thoại thẳng lên.

Bạn cùng phòng kiêm chủ nhà ngang qua, ném cho ánh mắt đồng cảm.

Cuối cùng cũng mắng mệt.

Giọng bà khản đặc, lẩm bẩm thất thần:

"Lô Vũ Đình ức h.i.ế.p ai cũng , nhưng nên ức h.i.ế.p con chứ. Trên đời bao nhiêu đàn ông, tại nó cứ cướp của con?"

"Hồi đó, chị cãi với gia đình, lêu lổng với đám đầu đường xó chợ bên ngoài. Đôi khi đói quá thì chạy đến nhà họ hàng ăn chực, mấy đứa em họ của con, đứa nào cho chị nét mặt t.ử tế? Thằng Tiểu Quân còn bảo chị cút nữa."

"Chỉ mỗi con, nào thấy chị đến cũng vui mừng hớn hở gọi chị ơi, ăn cơm xong còn kéo chị phòng ngủ chung. Sáng hôm chị lẻn , con còn bù lu bù loa."

Những chuyện , nhớ mang máng.

Từ bé là con một, chị em, nên mỗi chị họ đến đều hào hứng, đến mức ăn cơm cũng thấy ngon miệng hơn.

Năm lớp bảy ở ký túc xá, trường cho phép mang đồ ăn vặt. Chị trèo tường ngoài chơi, nửa đêm mới về, lẻn phòng , giấu đồ ăn vặt ở bên cạnh gối, sát tường, dùng chăn đắp , sợ phát hiện.

Mấy khóa của khối cấp ba còn : "Lâm Vi Vi, bọn là bạn của Lô Vũ Đình, từ nay sẽ bảo kê cho em!"

Cái giai đoạn chị trốn học chơi, mang đồ ăn vặt cho , lẽ là khi bố ruột của chị qua đời.

Rất nhanh đó, chị cãi với dượng, bỏ học hẳn, bỏ nhà .

Tôi thì cứ thế thi đỗ trường cấp ba trọng điểm, đại học trọng điểm, cuộc sống rực rỡ sắc màu, dần dần quên bẵng chị .

Cho đến khi chị xuất hiện tại tiệc đính hôn của .

Chị mặc áo phông trắng, quần dài đen, dẫn theo hai đứa bé.

chị một cách kinh ngạc, là vẻ trời sinh mà sự thất thế và mệt mỏi thể che giấu .

Có lẽ là vô tình, cũng lẽ là cố ý, chị đổi triệt để cuộc đời vốn dĩ thuận buồm xuôi gió của đứa em họ bé bỏng .

Hoàn hồn , vẫn đang thở dài, lặp câu .

"Lô Vũ Đình đúng là vong ơn bội nghĩa, dám ức h.i.ế.p con đến mức ..."

Tối hôm đó, mất ngủ.

Tôi nghĩ nhiều chuyện ngày xưa.

Chị họ từng là cưng của cả gia tộc, bởi vì từ nhỏ chị xinh như tranh vẽ, ca hát nhảy múa cái gì cũng giỏi, biểu diễn mặt bao giờ sợ sệt.

đó, cô và chú ly hôn. Chú lẽ vì tâm trạng u uất nên uống rượu quá chén, say xỉn vật đường, đúng lúc đợt lạnh tràn về, một đàn ông khỏe mạnh cứ thế đông cứng đến c.h.ế.t.

nhanh chóng tái hôn.

Dượng lúc đầu khá thích chị , khi say rượu còn ôm chị họ lòng mặt .

Chị họ lộ vẻ khó chịu, nhưng lớn bảo: "Bố mày thật sự thương mày đấy."

Sau mâu thuẫn trở nên thể cứu vãn, chị họ thấy dượng cứ như thấy kẻ thù.

Sau khi thi đỗ trường cấp ba trọng điểm ở tỉnh khác, thỉnh thoảng kể về tin tức của chị .

Chị sống chung hôn thú với một đàn ông, gia đình phát hiện, hai bỏ trốn trong đêm.

Khi trở về, chị con.

Dượng đến tận nhà gây sự, đập phá tan tành căn phòng tân hôn mà họ trang hoàng, đòi năm nghìn tiền sính lễ.

Ông hết chuyện lảng vảng đến nhà chị họ quấy rối, cặp vợ chồng trẻ chỉ đành nữa rời bỏ quê hương.

Sau đó rể (chồng Vũ Đình) tù, còn dượng thì đột t.ử bàn mạt chược.

Loading...