Đừng Hành Nữa, Ông Trùm Đang Theo Đuổi Vợ Anh - Mục Cửu Tiêu & Lâm Tích - Chương 438: Thật phong kiến

Cập nhật lúc: 2025-11-01 11:39:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Tông vẫn ở .

Mục Khuynh Bạch ngờ thuận lợi như , tò mò hỏi, "Anh hình như dễ ràng buộc đạo đức nhỉ?"

Hà Tông lấy một cái bát nhỏ, múc một ít cơm trộn lẫn , cảm xúc rõ ràng , "Tôi ghét ràng buộc đạo đức."

Mục Khuynh Bạch thấy vẻ mặt đúng, cảm thấy chuyện khác , khơi gợi sự tò mò của cô.

"Có ai làm tổn thương ?"

Cô hỏi chân thành, mang theo sự quan tâm như một ảo giác, khiến trái tim Hà Tông kỳ lạ thắt .

tại , phá vỡ sự ngây thơ của cô lúc , "Tôi làm tổn thương khác."

Mục Khuynh Bạch ngẩn .

Mặc dù với thể trạng của thì việc làm tổn thương khác quả thật ghê gớm, nhưng cô thể tưởng tượng làm tổn thương khác sẽ như thế nào.

"Lỗi của ai?"

"Lỗi của ."

Hà Tông nhẹ bẫng, "Tôi hại c.h.ế.t một mạng ."

Anh cô chắc chắn sẽ sợ, nên cho cô .

Ai ngờ Mục Khuynh Bạch một câu khiến sụp đổ, "Trùng hợp , em cũng từng hại c.h.ế.t ."

Lông mày Hà Tông giật giật.

Mục Khuynh Bạch mãi mãi nhớ Lâm Tự Nam, cô thu nụ đắn, cảm nhận rõ ràng nỗi đau nhói trong tim, buồn bã , "Anh quan trọng nhất của chị dâu em, là bạn của em đây, vì sự sơ suất của em, cuộc đời mới bắt đầu kết thúc ."

Chưa đầy hai giây, Hà Tông thấy nước mắt cô tuôn rơi thành dòng.

Rơi đến nỗi Hà Tông mất hết cảm xúc, mặt đầy ngỡ ngàng.

Mục Khuynh Bạch ngẩng đầu lên, thấy đó bất động, "Anh em làm gì ?"

Hà Tông, "Tôi đang nghĩ trong mắt em lắp vòi nước , nhiều nước đến thế."

"..."

Nỗi buồn của Mục Khuynh Bạch tan biến, "Anh rốt cuộc đàn ông ? Lúc giúp em lau nước mắt, an ủi em thì thôi, còn những lời ."

"Tôi thích xen chuyện của khác, đặc biệt là những như em."

Mục Khuynh Bạch ngừng , "Tại ? Anh ghét em ?"

" , cả đời ghét nhất phụ nữ động một tí là ."

Mục Khuynh Bạch lau nước mắt, lẩm bẩm, "Em ghét nhất đàn ông đen nhẻm."

Nói đến đen, cô thật sự tò mò, "Anh bẩm sinh đen như ? Hay là cháy nắng?"

Hà Tông trả lời những câu hỏi vô nghĩa .

Mục Khuynh Bạch liền đưa tay vén áo , nghiêng đầu trong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-vo-anh-muc-cuu-tieu-lam-tich/chuong-438-that-phong-kien.html.]

Sắc mặt Hà Tông đổi, gạt tay cô .

Mục Khuynh Bạch "oa" một tiếng, "Cơ bụng to quá!"

"Thì bẩm sinh đen, ngay cả bụng cũng đen, mặc dù trông cũng , nhưng em thích đàn ông trắng trẻo như trai em."

Hà Tông thật sự phiền cô, "Những chuyện vớ vẩn em cần với , em cũng nên giữ thể diện một chút, đừng động một tí là sờ loạn."

Mục Khuynh Bạch vui, "Em chỉ một cái thôi, sờ chỗ nào chứ? Thật phong kiến."

Mục Khuynh Bạch bình tĩnh , """"Lại bắt đầu lẩm bẩm: "Anh ghét ràng buộc đạo đức, nãy lời ? Có xinh nên là một ngoại lệ ?"

Hà Tông phản bác cô, đầu đột nhiên đối mặt với khuôn mặt cô đưa tới, trong lòng thắt .

Anh lớn lên ở đây, từng thấy phụ nữ nào tinh tế như , nhưng mạng internet phát triển, cũng xem ít ngũ quan xinh , nhưng đều là một cái quên.

Mục Khuynh Bạch một cách khác biệt.

Cô từ đầu đến chân đều bảo vệ , nuôi dưỡng như một búp bê sứ. Gen của Mục Ngọc Sơn ưu việt, cô cũng là nhan sắc vạn một. Cô là Mục Cửu Tiêu phiên bản nữ, ngũ quan lập thể nhưng mềm mại và thuần khiết kết hợp một cách đặc biệt thành công.

Đàn ông là động vật thị giác, luôn dễ những thứ kinh diễm thu hút, Hà Tông cũng ngoại lệ.

sắc chỉ là sắc , một cái là đủ .

"Ăn cơm." Anh đưa bát cơm trộn cho cô, "Ăn nhanh , lát nữa ngủ ."

Mục Khuynh Bạch làm khó : "Tôi đút cho ."

Hà Tông: "Cô ăn thì sẽ mang cho chó ăn."

Mục Khuynh Bạch đói bụng kêu réo, đành nín nhịn ăn hết.

Hà Tông cuối cùng cũng thành nhiệm vụ, dậy vội vàng rời .

Hà Tông quen ngủ sớm dậy sớm, rạng sáng tỉnh.

Mở mắt thấy Mục Khuynh Bạch chống cằm, ôm mặt treo đầu .

Tim ngừng đập, suýt nữa thì đ.ấ.m một cú.

Mục Khuynh Bạch hì hì, "Anh tỉnh ?"

Hà Tông bật dậy, đầu Mục Khuynh Bạch, như đang mơ.

"Cô bằng cách nào?"

Mục Khuynh Bạch thản nhiên , "Tôi lấy thẻ phòng từ ông nội, thôi."

Hà Tông cúi đầu thấy trần nửa , lấy chăn che , "Cô bệnh ? Cô phòng làm gì? Có nam nữ hữu biệt ?"

"Tôi ngủ , nên đến tìm chơi thôi." Mục Khuynh Bạch giải thích, "Anh nổi giận làm gì? Tôi làm ồn đến ."

Hà Tông xuống giường, nhưng chỉ mặc một chiếc quần đùi. Anh nhịn , siết chặt chăn, "Ra ngoài! Tôi quần áo."

Mục Khuynh Bạch, "Vậy lát nữa chơi với ?"

"Tôi bệnh mà chơi với cô ?"

"Tại ? Ông nội nhận tiền của , hứa sẽ chữa khỏi cho . Đã là mua bán thì thế nào thì thế đó. Anh tư cách gì mà từ chối ?"

Loading...