Lâm Tích đó .
Không là vì bí mật quá đột ngột vì ba chữ đó,
tim Mục Cửu Tiêu thắt , cảm giác như chức năng trong cơ thể đều ngừng
hoạt động.
Chỉ một giây , thu cảm xúc đang dâng trào, bình tĩnh , “Ồ?
Khi nào?”
Nghe vẻ vẫn mấy bận tâm.
Lâm Tích tận hưởng sự ấm áp trong vòng tay , từ từ nhắm mắt , “Thời đại
học.”
“Em là khắc cốt ghi tâm, kết hôn với ?” Mục
Cửu Tiêu khẽ khẩy, “Không nên tìm trút giận?”
Lâm Tích đáp, ngẩng đầu, kiễng chân, chủ động hôn Mục Cửu
Tiêu.
Hành động khiến Mục Cửu Tiêu hiểu.
Là cô trả lời đoán trúng nên hổ hóa giận.
dù là câu trả lời nào, Mục Cửu Tiêu cũng thấy thoải mái.
Sao cô thể tùy tiện với tình cảm như .
Không thì tìm khác để yêu.
Có cũng đối xử với đó như đối với ?
Cũng sẽ ngượng ngùng dâng môi như bây giờ ?
Mục Cửu Tiêu nghĩ đến đây, lồng n.g.ự.c nghẹt thở trong chốc lát, sức lực cũng kiểm
soát , hung hăng hôn trả cô.
Lâm Tích khẽ rên lên vì cắn.
Nhăn mày kêu đau.
Mục Cửu Tiêu hôn sâu hơn, hận thể xé xác cô mà nuốt
bụng mới hả .
Phía là chiếc giường lớn, tiện lợi vô cùng, Mục Cửu Tiêu ôm cô
đè xuống, mái tóc dài của Lâm Tích xõa , đôi mắt hé mở ướt át quyến rũ,
đến kinh hồn bạt vía.
Cơ thể cô sớm nuôi dưỡng quen thuộc.
Chỉ cần chạm là cho phản ứng mạnh mẽ.
Cảm giác của Mục Cửu Tiêu cũng đến mãnh liệt.
Có vẻ như làm một dù trời đất rung chuyển.
Lâm Tích mở mắt thấy lấy bao cao su trong tủ đầu giường, đỏ mặt ,
“Anh làm gì ? Anh còn sân bay mà.”
Anh hành hạ một cũng mất một tiếng, máy bay bay .
Mục Cửu Tiêu mặc kệ.
“Chuyến bay thể đổi, làm sẽ chết.” Anh xong thì
hành động cũng vội vàng.
Ngay cả quần áo cũng kịp cởi.
Lâm Tích thật sự bó tay với , cãi một hồi hai quấn
lên giường .
Tuy nhiên, thời khắc quan trọng, một kẻ ngáng đường bất ngờ xuất hiện.
Chu Thương đột nhiên gọi từ bên ngoài, “Tổng giám đốc Mục, xong ?”
Lâm Tích giật .
Phòng ngủ và cửa chính đều đóng, Chu Thương đang ở ngay cửa, lên lầu chắc là
đến giúp Mục Cửu Tiêu lấy vali.
Lâm Tích mất mặt, vội vàng đẩy Mục Cửu Tiêu , “Anh mau mặc
quần áo !”
Mục Cửu Tiêu vốn vui, giờ treo lơ lửng, càng bốc hỏa, “Bao cao su bóc .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-vo-anh-muc-cuu-tieu-lam-tich/chuong-238-tu-dung-lai-gio-tro-gi-vay.html.]
Lâm Tích chỉnh quần áo, “Cái đáng bao nhiêu tiền? Anh đừng quên
dự án của quan trọng thế nào. Lỡ mua chuyến bay tiếp theo, sẽ
mất bao nhiêu? Số tiền đó thể mua bao cao su cho chúng tám đời !”
Lúc Chu Thương vẫn đang gọi bên ngoài, “Tổng giám đốc Mục? Anh ở nhà ?”
Anh tình hình trong phòng ngủ, gọi
.
Mục Cửu Tiêu gọi mất hết hứng thú.
Kéo chăn che Lâm Tích , “Mặc quần áo , lát nữa đưa
sân bay.”
Lâm Tích ừ một tiếng.
“Anh mau ngoài đối phó với Chu Thương.”
Mục Cửu Tiêu vui vẻ gì chỉnh quần áo.
Đặc biệt là quần, mặc khó khăn.
Anh đóng cửa , Lâm Tích gương chỉnh tóc và đôi môi
sưng đỏ, thấy Chu Thương bên ngoài, “Tổng giám đốc Mục, ở đây , đang định
gọi điện cho … Ơ? Tôi đến đúng lúc ?”
Mục Cửu Tiêu thẳng thừng, “Cả ngày ngoài phá hỏng chuyện của thì
còn làm gì nữa?”
Chu Thương xin , “Xin tổng giám đốc Mục, kinh nghiệm, sẽ thế nữa.”
“Cái cần kinh nghiệm ? Sau hẹn hò với phụ nữ ở nhà
chỉ đắp chăn chuyện ?”
Lâm Tích mà co quắp cả ngón chân.
Quyết định giả chết, đưa Mục Cửu Tiêu sân bay.
Ai ngờ Mục Cửu Tiêu trực tiếp gõ cửa, kéo cô ngoài một cách thô bạo, bắt
buộc đưa .
Lâm Tích ngượng ngùng đến mức suốt đường dám Chu Thương một cái.
Tiễn ở sân bay, Mục Cửu Tiêu thường sẽ đòi hôn.
Hôm nay , đầu thẳng.
Lâm Tích cũng tiện làm phiền , liền lặng lẽ tiễn, đợi đến khi bóng lưng sắp
biến mất, cô vô tình thấy Đồng Chân Chân dẫn theo trợ lý từ một
lối khác đến.
Cô thẳng đến chỗ Mục Cửu Tiêu.
Lâm Tích trong lòng thắt , ánh mắt dõi theo.
Đồng Chân Chân như thường lệ, vui vẻ với Mục Cửu Tiêu.
Mục Cửu Tiêu rõ ràng vui khi cô xuất hiện, theo bản năng đầu
Lâm Tích.
Cô giữa đám đông, dù cách một cách cũng thể thấy ánh
mắt u oán.
Mục Cửu Tiêu thu hồi ánh mắt.
Đồng Chân Chân , “Tôi ý gì khác, Cửu Tiêu, dự án cũng
đầu tư tiền bạc và công sức, là vì tiền mà đến.”
Mục Cửu Tiêu đáp, cùng Chu Thương về phía cổng lên máy bay.
Đồng Chân Chân cố ý gần .
Mục Cửu Tiêu cũng cố ý tránh né.
Chu Thương thấy trong lòng căng thẳng, đầu Lâm Tích, cô vẫn ở
chỗ cũ, chỉ là sắc mặt lạnh .
Anh thầm mắng ông chủ của tự dưng giở trò gì, đến
lúc hai cãi chắc chắn sẽ liên lụy đến .
°
Thế là vội vàng chen giữa Mục Cửu Tiêu và Đồng Chân Chân, tách hai
.