Bạn Trai Phản Bội, Cô Ôn Trở Về Độc Thân! - Ôn Dĩ Đồng & Giang Dự Hành & Hoắc Vũ Thành - Chương 540: Anh ta bỏ thuốc từ lúc nào

Cập nhật lúc: 2025-11-01 15:28:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Dự Hành bóng lưng cô khuất dạng ở góc quẹo, khóe miệng nhếch lên một nụ âm lạnh đắc thắng, bưng ly rượu lên, thong thả nhấp một ngụm, ánh mắt quyết đoán đầy vẻ chắc chắn sẽ đạt .

Trong nhà vệ sinh, Ôn Dĩ Đồng chỉnh quần áo, may mắn là màu champagne đậm lắm, nên quá lộ rõ.

Chỉ là khi cô đang rửa vết bẩn áo, cô cảm thấy trong mũi như bụi bặm vô danh nào đó bay , khiến cô hắt liên tục.

Đầu cô đau, cô nhíu mày, nghĩ rằng do làm việc quá sức trong thời gian dẫn đến cơ thể quá tải, nên nghĩ nhiều.

Sau khi rửa sạch quần áo, cô dùng nước lạnh tát mạnh vài lên mặt, cố gắng xua cơn choáng váng đột ngột ập đến.

Sự kích thích từ nước lạnh khiến cô tỉnh táo một lát, nhưng nhanh, một cảm giác choáng váng mạnh hơn bắt đầu xâm chiếm ý thức cô.

Cảnh vật mắt bắt đầu cuồng, ánh đèn bồn rửa mặt cũng trở nên chói lóa.

Cô vịn bồn đá lạnh lẽo, cố gắng vững, nhưng cơ thể mềm nhũn kiểm soát , hai chân nặng trĩu như đeo chì.

Cô mím môi, nhận điều .

Một suy nghĩ đáng sợ lướt qua trong đầu, nhưng cô còn kịp suy nghĩ kỹ, ý thức như diều đứt dây, ngay lúc cô mơ hồ sắp ngã xuống, một đôi tay mạnh mẽ đỡ lấy cơ thể cô, giọng Giang Dự Hành vang lên bên tai cô.

“Đồng Đồng, Đồng Đồng em , mệt quá , đừng sợ, đưa em về nhà nghỉ ngơi.”

Ôn Dĩ Đồng đẩy , nhưng sự vô lực của cơ thể theo ý cô.

Trong giây phút cuối cùng khi hôn mê, cô chỉ kịp rõ chiếc đèn chùm pha lê lộng lẫy của nhà hàng, đó... cô chìm bóng tối.

Không qua bao lâu, Ôn Dĩ Đồng chỉ cảm thấy cơ thể nóng, như nướng lửa.

Cô như đang ở trong một gian xa lạ, chóp mũi quẩn quanh mùi nước hoa cologne rẻ tiền và mùi thức ăn nào đó, khiến cô buồn nôn.

Cô cố gắng hết sức để mở mắt, nhưng mí mắt nặng trĩu như ngàn cân.

Trong sâu thẳm cơ thể dâng lên một cảm giác khô nóng và trống rỗng khó tả, khiến cô theo bản năng run rẩy.

bỏ thuốc, nhưng kẻ bỏ thuốc là ai?

Giang Dự Hành ư?

Anh bỏ thuốc từ lúc nào?

Tất cả những câu hỏi cô đều kịp và còn khả năng để suy nghĩ chi tiết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-ve-doc-than-on-di-dong-giang-du-hanh-hoac-vu-thanh-kpul/chuong-540-anh-ta-bo-thuoc-tu-luc-nao.html.]

Ý thức bắt đầu trôi dạt.

“Đồng Đồng, , em chắc chắn sẽ về bên !”

Một giọng mơ hồ vang lên bên tai cô, thở ẩm ướt phả cổ cô.

Ý thức cô lờ mờ, nhưng cô thể cảm nhận một bàn tay nhớt nhát đang cố cởi cúc áo sơ mi của cô.

Không... !

Nỗi sợ hãi tột cùng ngay lập tức xuyên qua các dây thần kinh đang tê liệt của cô, cô dùng hết chút sức lực còn sót cơ thể giật nâng tay đẩy , cổ họng phát âm thanh chống cự, “Cút... ...”

“Đừng giả vờ nữa Đồng Đồng, em cũng mà...”

Giọng Giang Dự Hành mang theo vẻ đắc chí chắc chắn đạt , hành động càng thêm thô bạo.

Thuốc cho Ôn Dĩ Đồng uống tác dụng mãnh liệt, chính là để cô trong lúc hỗn loạn sẽ bên .

Chỉ cần họ một đêm bên , sẽ cách để cô trở bên .

Anh tính toán thứ đó, sẽ bất kỳ sai sót nào!

ngay lúc sắp cởi bỏ xiềng xích , bên ngoài cửa đột nhiên vang lên một tiếng động dữ dội.

“Rầm!” một tiếng vang đinh tai nhức óc đột ngột vang lên bên tai .

Cánh cửa phòng vốn chắc chắn lúc dùng sức mạnh khủng khiếp đạp tung, ổ khóa bật ngay lập tức.

Ánh đèn hành lang chói lòa ngay lập tức tràn căn phòng tối mờ, Giang Dự Hành lập tức đàn ông bước từ cửa với những bước chân dài, giống như Tu La đến từ địa ngục.

Hoắc Vũ Thành?!

Anh bước từ cửa, ngược sáng, tỏa sát khí bạo ngược. Khi đôi mắt đỏ rực của rõ Ôn Dĩ Đồng đang quần áo xộc xệch giường trong phòng, sợi dây mang tên lý trí trong đầu đột nhiên đứt phựt.

“Giang! Dự! Hành!”

Hoắc Vũ Thành gầm lên, như một tia chớp đen, ngay lập tức lao về phía Giang Dự Hành vẫn còn đang ngẩn giường.

Anh túm lấy cổ áo phía Giang Dự Hành, ném mạnh ngoài như ném rác.

Cơ thể Giang Dự Hành đập mạnh tủ thấp ở góc tường, ly thủy tinh và tạp vật vỡ tan tành loảng xoảng khắp sàn.

Anh đau đớn cuộn tròn , phát tiếng kêu thảm thiết như chọc tiết. Khoảnh khắc đắc ý xâm phạm Ôn Dĩ Đồng lúc nãy cũng tan biến hết.

Loading...